Lâm Hy nghĩ người xuất thân cao quý như cậu ta, kể cả mất trí nhớ cũng sẽ còn bản tính thiếu gia.
Thế là cô lái xe đưa cậu đến một nhà hàng sang trọng, nổi tiếng với các món Trung Hoa, kết hợp giữa phong cách Á Đông cùng nét hiện đại của Châu Âu, lúc tới nơi thì trời cũng sẩm tối.
Cô chọn chiếc bàn gần cửa kính có thể nhìn xuống được thành phố xa hoa thu nhỏ, bắt đầu chọn món.
"Cậu ăn gì?"
"Em ăn gì cũng được, chị ăn gì em ăn đó."
"Dễ nuôi vậy sao???" Cô nghĩ trong bụng, sau đó gọi toàn những món để bồi bổ cho cậu.
Trong lúc ăn cô để ý Hứa Chí Hâm chỉ đụng vô dĩa rau trộn chứ không ăn bất kì món gì khác, cô thắc mắc hỏi.
"Sao cậu chỉ ăn rau không thế? Đồ ăn không hợp khẩu vị của cậu à?"
"Em không thích mấy món này!"
Gì vậy chứ? Không phải cô đã hỏi cậu ta muốn ăn gì thì cứ gọi rồi hay sao. Gì mà chị ăn gì em ăn đó, gọi rồi lại bảo không thích ăn.
"Vậy cậu thích ăn gì? Tôi gọi thêm cho cậu." Cô rất kiên nhẫn với Hứa Chí Hâm.
"Chị thích ăn gì thì em cũng sẽ thích ăn cái đó." Cậu trả lời rất thản nhiên, không nhìn ra được trên đầu Lâm Hy sắp xì khói đến nơi.
"Bình tĩnh, Lâm Hy bình tĩnh nào, mày không được tức giận, tức giận sẽ biến thành bà chằng lửa, nếu vậy thì xấu lắm, không được, không được tức giận." Cô lẩm bẩm.
"Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3325440/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.