Editor: Lin
Dùng chung bữa sáng với An Dĩ Trạch xong, sau khi anh ta đi làm, Tô Giản lại vẫn ở trong phòng của An Dĩ Trạch.
Phòng của An Dĩ Trạch nối với thư phòng, Tô Giản tò mò tham quan một phen, không ngoài dự liệu, phát hiện giá sách thật to trong phòng sách An Dĩ Trạch có rất nhiều sách. Tô Giản nhăn mũi liếc qua giá sách văn trong nước ngoài trong phòng, âm thầm đánh giá một câu ‘Làm bộ như X bị sét đánh’, rồi sau đó tìm bộ ‘Lộc Đỉnh Ký’ trong giá sách một lúc.
Trong lúc đó, anh nhận được điện thoại của Nhan Tử Vi.
Đầu bên kia, Nhan Tử Vi hét lên: “Tô Tiểu Giản? Cậu chạy đi đâu vậy? Tại sao không ai ở nhà?”
Tô Giản vui vẻ nói: “Cậu đến tìm mình?” Tiếp lại vội vàng giải thích. “Bây giờ mình không ở nhà!”
“Không ở nhà! Chân cậu còn chưa khỏe, không ở nhà thì ở đâu?”
Tô Giản kể chuyện bị mẹ An phái người đến đưa đi.
Nhan Tử Vi vừa nghe thì tinh thần tăng cao. “Kịch nhà giàu sao? Vị bà chủ trong căn nhà đó có bắt nạt cậu không! Mau nói hết chi chị đây nghe!”
Tô Giản do dự một chút, sao đó kể hết chuyện xảy ra từ khi bước vào nhà họ An trong một lần.
Nhan Tử Vi nghe được mẹ An không cho Tô Giản ăn cơm liền nổi giận, đợi đến lúc Tô Giản nói đến chuyện Bạch Ninh Tuyết không cẩn thận vẩy canh lên tay mình thì Nhan Tử Vi chỉ có cảm giác luyện sắt không thành thép:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-vo-cua-tinh-dich/3215192/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.