Cũng may Tô Giản trừ uống hơi nhiều rượu gạo ra toàn bộ quá trình còn bình thường, lúc này An Dĩ Trạch mới thoáng yên tâm.
Cơm nước xong, hai vợ chồng lại ngồi trong phòng khách xem TV với hai vịtrưởng bối. An Dĩ Trạch ngồi cạnh Tô Giản, phát hiện hai mắt Tô Giảnnhìn chăm chú tivi, khuôn mặt cười ngoan ngoãn, không khỏi lại chăm chúnhìn thêm. Ngược lại mẹ Tô thấy gương mặt Tô Giản đỏ bừng, đầu nhỏ dựavào An Dĩ Trạch không nói không rằng, cười nói: "Có phải Niếp Niếp mệtrôi không? Hai đứa đến đây, nhất định rất mệt, nếu không đi nghỉ sớm một chút."
Tô Giản dựa vào người An Dĩ Trạch không nhúc nhích.
Trong lòng An Dĩ Trạch không khỏi sinh ra dự cảm bất thường, khẽ đẩy anh: "Giản Giản?"
Tô Giản chậm rãi ngẩng đầu nhìn anh một cái, lại quay đầu nhìn mẹ Tô. MẹTô dịu dàng nói: "Niếp Niếp, con đưa Tiểu An đi nghỉ ngơi đi, mẹ đã trải nệm chăn xong rồi." Vừa nói bà vừa mang vẻ mặt áy náy nhìn về phía AnDĩ Trạch. "Tiểu An, giường Niếp Niếp hơi nhỏ, làm khó con rồi."
An Dĩ Trạch khách khí nói vài câu với mẹ An, trong lòng lại có chút lolắng cho Tô. Anh không biết Tô Giản có uống say hay không, nhưng lầntrước Tô Giản say khiến anh ám ảnh không nhỏ, vì vậy anh liền thuận taykéo Tô Giản về phòng.
Phòng của Tô Giản không lớn, nhưng lại được dọn dẹp rất sạch sẽ. An Dĩ Trạch nhìn cái giường 1m5 ánh mắt thâm ý,nhưng nhìn vẻ mặt Tô Giản không bài xích việc hai người dùng chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-vo-cua-tinh-dich/3215104/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.