Hôm sau Tô Giản tỉnhlại, phát hiện mình ngủ trên giường, nhất thời có chút mơ hồ hôm quamình trở lại giường thế nào. Có điều một giấc này của anh vô cùng thoảimái, cho nên lúc tỉnh lại cảm thấy tinh thần không tệ, lại nhìn ánh mặttrời bên ngoài thật tốt, không khỏi ôm chăn lăn trên giường hai vòng.
Chỉ là tâm tình tốt của anh rất nhanh biến mất, vì mẹ An lại muốn đi dạo phố với Tô Giản!
Là chủ nhật, Tô Giản cũng thích việc ra ngoài đi dạo, nhưng đi dạo phốcùng mẹ An lại là chuyện khác rồi. Tô Giản thầm nghĩ: Loại gian khổ nàynên để cho con ruột ngài làm đi! Vì vậy hết sức đề cử An Dĩ Trạch, ítnhất cũng phải kéo An Dĩ Trạch đi, nhưng không nghĩ đến tiếp đó liềnđược cho hay, chồng anh đã đến công ty.
Ngày nghỉ cuối tuần còn đi làm, tại sao CMI lại không có chút nhân tính như vậy!
Tô Giản yên lặng châm chọc, quả thật không thể kháng cự được ý chỉ củathái hậu, vì vậy anh chỉ có thể kiềm chế bực bội lên xe theo mẹ An, điđến dsieeu thị tổng hợp.
"Bộ này thế nào?" Mẹ An hỏi.
"Đẹp!" Tô Giản nói.
"Vậy còn cái này?" Mẹ An lại hỏi.
"Cũng đẹp!" Vẻ mặt Tô Giản thành thật.
"Thật?" Mẹ An nghi hoặc. "Sao tôi lại cảm thấy cô đang lừa tôi?"
"Không có không có!" Vẻ mặt Tô Giản chân thành. "Thật ra thì quần áo cũng chỉđẹp mắt như vậy, nhưng mặc lên thân mẹ, trừ 'đẹp ra' con không có từ nào để hình dung!"
Mẹ An hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-vo-cua-tinh-dich/3215098/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.