Khải Vũ bế cô ném lên giường, Bạch Ly ngồi dậy chống hai tay lùi ra sau toan bỏ chạy thì bị hắn túm lấy cổ chân kéo lại. Không nghe lời chính là cô đang chọc giận anh, mà đã chọc giận anh cô tất sẽ phải chịu phạt.
Bạch Ly cố gỡ tay anh, miệng khẩn trương yêu cầu anh dừng lại:
" Khải Tổng buông em ra."
Khải Vũ ép cô xuống giường như đã nhận định trước đây Bạch Ly có một làn da trắng nõn rất đỗi mê người, trên lớp da ấy còn có mùi hương cỏ cam tây tự nhiên thơm nhè nhẹ, nó tạo cảm giác dễ chịu khác thường cho người ngửi.
Một tay anh giữ hai tay cô tay khác thuần thục cởi cra vat, sau đó anh đem hai tay cô ra đằng sau trói lại. Bạch Ly tiếp tục vùng vẫy nhưng vô vọng:
" Anh.. buông em ra! "
Tấm nệm lẫn chiếc gối vốn phẳng phiu bị hai sức nén đè xuống làm cho nhăn nhúm. Khải Vũ đè lên người cô, anh nâng cằm cô lên rồi đáp lên đó nụ hôn điên cuồng. Bao nhiêu nhớ nhung bao nhiêu lo lắng đều dồn vào nó, môi lưỡi anh quấn quýt môi lưỡi cô không rời, lúc sau Bạch Ly mới khó khăn đáp trả.
Anh ngấu nghiến môi lưỡi xong lại trượt xuống tai rồi đến cổ mỗi nước đi đều khiến Bạch Ly như bị điện giật. Dòng điện do anh truyền đến làm da đầu cô tê dại không khỏi rên bật thành tiếng:
" Ưm ưm.. "
Xoẹt! Khải Vũ dùng răng gỡ sạch từng lớp áo của cô, từ áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-tinh-nhan-bat-dac-di-cua-tong-tai/2103885/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.