"Hôm nay nhìn thấy được tay nghề của sư phụ tôi mới biết được mỹ vị chân chính là như thế nào! Quả thực là không uổng phí cuộc đời này!”
Trình Nguyên Hoa: “... Tôi hiện tại cũng không biết nhiều lắm, đừng bái sư, tốn công thôi, hơn nữa tôi cũng lười dạy.”
Lưu Toàn Phúc vẫn không bỏ cuộc, than thở: “Sư phụ! Tôi sẽ tự động học được rất nhiều, tôi cũng rất siêng năng. Chỉ cần chị bằng lòng cho tôi ở lại, tôi có thể ký hợp đồng đảm bảo không tiết lộ bí phương!”
Trình Nguyên Hoa ngạc nhiên: “Cậu không muốn bí phương, vậy cậu lưu lại làm gì?”
“Tôi đã lớn như vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên được ăn trứng luộc nước trà, trắc tương miến và thịt heo xé hương cá ngon đến như vậy. Trong tương lai sư phụ nhất định sẽ làm thêm những món khác, tôi ở lại đây không chỉ có thể học nghệ, còn có thể được ăn những món ngon nha!" Lưu Toàn Phúc vô cùng kiên định.
Con người có những tính cách khác nhau, giống như Lưu Toàn Phúc, cậu sẵn sàng “bán mình” chỉ để kiếm miếng ăn.
Trình Nguyên Hoa vốn định từ chối, nhưng không biết nghĩ đến cái gì giọng nói lại thay đổi: “Anh có thể làm thử ba tháng trước… Sau đó nếu được, chúng ta hãy nói về hợp đồng.”
Lưu Toàn Phúc tràn đầy hưng phấn cười rạng rỡ: “Được! Sư phụ!”
“... Đừng gọi tôi là sư phụ.”
“Không được, tôi muốn gọi chị là sư phụ để nhắc nhở chị thu nhận tôi làm đồ đệ.” Lưu Toàn Phúc vừa nói vừa đứng lên, hưng phấn cười nói.
Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-quoc-bao-nho-my-thuc/3914601/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.