Cô nhìn cậu thanh niên mập trước mặt hơi nheo mắt.
Đây là người rất có phúc, tuy có chút béo nhưng da lại rất trắng, chẳng những không xấu thoạt nhìn còn dễ thương, có lẽ vì mặt béo nên hai mắt hơi híp lại.
Nhưng đây chắc chắn không phải là người làm cho người khác chán ghét.
Cô có thể cảm nhận được người trước mắt này hoặc là một đầu bếp, hoặc cậu chính là người sành ăn.
Trình Nguyên Hoa: “Có thể, đều nếm thử chút đi...”
Giọng nói vừa dứt, không chỉ có cậu thanh niên mập cầm lấy chiếc đũa, mà cả Diệp Dư Chiêu cũng cầm đũa đi tới.
Hai ông bà đã dùng đũa ăn trước rồi, vừa đưa vào miệng đã tức khắc híp mắt lại chú tâm thưởng thức đến cả miệng cũng đều luyến tiếc hé ra.
Lưu Toàn Phúc là một người hiểu chuyện, cậu cầm lấy bát của mình, lại lấy một đôi đũa sạch gắp một ít thịt đặt vào bát của mình, Diệp Dư Chiêu cũng làm như vậy.
Cả hai gần như cùng lúc đưa đũa vào miệng.
Sau đó, biểu hiện trên khuôn mặt của cả hai người cũng đều thay đổi một chút.
Đặc biệt là Lưu Toàn Phúc, cậu thật sự không ngờ tới ở nơi cửa hàng hẻo lánh như vậy lại có thể cho mình bất ngờ lớn như vậy! Khi cho thịt heo xé hương cá vào trong miệng, lập tức cảm nhận được thứ nhất là thịt thơm, thứ hai là trơn nhẵn, thứ ba là thịt mềm.
Kế đó là mùi thơm của thịt cá tràn ngập trong miệng, hai hương vị này không những không ảnh hưởng đến nhau mà còn bổ sung cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-quoc-bao-nho-my-thuc/3914599/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.