Trình Nguyên Hoa nghiêm túc suy nghĩ xem lại nên mua cái gì, trung tâm mua sắm của hệ thống có mấy chục trang, đương nhiên càng về sau càng đắt.
Trình Nguyên Hoa không dám đọc công thức ba trang sau, sợ nhìn động tâm nhưng mua không nổi.
Chỉ bằng cách bán trắc tương miến mà muốn mua canh trường thọ, phỏng chừng là khả năng không lớn, cho nên nếu kết hợp thêm rau xào, lợi nhuận mới có thể tăng vọt lên.
Buổi tối hôm nay, cô đã lật đi lật lại công thức và tìm ra một cái quy luật.
Tương tự như một số món ăn tự nấu trên thị trường, giá sẽ rẻ, nhưng món nào không có trên thị trường thì sẽ quá đắt, nếu nó được kết hợp với các chức năng như bồi bổ cơ thể và làm đẹp thì giá của nó sẽ cao trên trời.
Cô dành dụm bấy lâu nay tổng cộng chỉ có mười tám vạn, chỉ có thể mua một trong những món như đậu phụ ma bà, khoai tây chiên chua cay, thịt kho đông pha,…
Trình Nguyên Hoa cân nhắc nhiều lần, cuối cùng mắt cô cũng sáng lên, quyết định chọn một món ăn mặn.
'Thịt heo xé hương cá” (1).
(1) Thịt heo xé hương cá (Thịt lợn xé Yuxiang): Một món ăn nổi tiếng của Tứ Xuyên, thịt dùng để xào là thịt thăn thái chỉ, xào với tương ớt, gừng, tỏi, giấm. Hương cá là gia vị được chế từ nguyên liệu không gồm cá.
Khi chọn mua, Trình Nguyên Hoa đã rất đau lòng, nhưng vẫn không chút do dự lựa chọn xác nhận.
Muốn bắt sói thì đừng tiếc trẻ nhỏ (từ “trẻ nhỏ” bên trong ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-quoc-bao-nho-my-thuc/3914595/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.