Lúc này cô bước lại gần, mới phát hiện người này càng hoàn hảo hơn so với nhìn từ xa, nét mặt lạnh lùng, toàn thân không có điểm gì là không hoàn hảo.
Trình Nguyên Hoa không phải là người chỉ thích xem mặt, nhưng phải thừa nhận rằng người này trông còn đẹp hơn tất cả những người mà cô từng thấy.
Cô sững sờ vài giây, sau đó lập tức hoàn hồn: “Có chuyện gì sao?”
Cho dù có ngoại hình đẹp đến đâu, thì cũng là khách hàng, đối đãi như những khách hàng bình thường khác là được.
Diệp Dư Chiêu nhìn cô: “Còn có món khác nữa không?”
Giọng nói cũng rất hay!
Trình Nguyên Hoa lại đứng hình trong hai giây nữa, một vì giọng nói của anh và một vì lời nói của anh...
Còn gì nữa? Vẻ mặt nghiêm nghị của thư ký Ninh kéo ra một nụ cười lịch sự: “Cô còn có thể nấu những món khác nữa không? Nếu có thể, chúng tôi có thể trả nhiều hơn.”
Diệp Dư Chiêu không nói một lời, như đồng ý rằng anh có ý như vậy.
Trong khi Trình Nguyên Hoa đang đánh giá anh, anh cũng đang đánh giá Nguyên Hoa.
Người này hoàn toàn khác với những gì anh tưởng tượng, anh tưởng rằng người có thể làm ra món trứng luộc nước trà ngon như vậy phải là một đầu bếp lớn tuổi, không ngờ lại là một cô gái nhỏ.
Cô trông rất nhỏ nhắn, hơi gầy và yếu ớt, có lẽ là do nấu ăn nên đội mũ đầu bếp, khuôn mặt của cô ấy trông càng nhỏ hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-quoc-bao-nho-my-thuc/3914591/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.