Chương trước
Chương sau
26
Người máy chữa trị tiên tiến mà cô mang theo nhanh chóng chữa khỏi vết thương ngoài da cho người thỏ đang hôn mê, sau đó kích thích thần kinh sọ của cậu ta để cậu ta tỉnh lại.
Nhìn thấy một đống sinh vật kỳ quái khác loài, người thỏ giống đực xinh đẹp mảnh mai sợ hãi quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy, hai tai dựng đứng run rẩy không ngừng.
Cái tai run rẩy linh hoạt!
Giang Minh Phương nhìn mà ngứa ngáy, cô nghiêng đầu định sờ tai cậu ta. Chủ nhân cơ thể này xuất thân cao quý, có quan niệm “đây là tài sản của mình, đây là sủng vật biết nói chuyện” với người thú nguyên thủy trên tinh cầu này, Giang Minh Phương kế thừa và dung hợp ký ức của cô ấy, không coi người thỏ này như sinh vật bình đẳng, cô giơ tay sờ cậu ta như sờ một con thú cưng to lớn.
Cain đứng cạnh cô vẫn luôn chú ý đến cô, phát hiện cô lại định giơ tay sờ tai người thỏ, anh lập tức duỗi tay ngăn lại, nói: “Chủ nhân, cô không hỏi xem vì sao người thỏ này lại vào rừng rậm nguyên thủy một thân một mình à?” Người thỏ là sinh vật quần cư, hơn nữa còn là chủng tộc ăn chay, căn bản sẽ không vào rừng săn thú.

Bị anh ngăn lại, Giang Minh Phương liền dùng hệ thống thông minh cá nhân mang theo bên mình để kiểm tra ngôn ngữ của người thỏ, hỏi, “Anh là người ở đâu?” Ngôn ngữ của sinh vật trí tuệ hạ đẳng không được xếp vào máy phiên dịch ngôn ngữ các hành tinh, nhưng cơ sở dữ liệu của hệ thống thông minh Adams có ngôn ngữ giống loài trí tuệ của tinh cầu này.
“Mấy người… là ai… là thần sao?” Người thỏ giống đực run giọng hỏi, sắc mặt tái nhợt, cơ thể nhỏ yếu run lẩy bẩy.
Thần?
Giang Minh Phương lập tức nhớ ra, vì để nhiều bộ lạc người thú trên tinh cầu này tự động dâng lên người thú xinh đẹp trường tráng nhất, mẹ của chủ nhân cơ thể này đã sáng tác một bộ thần thoại, sử dụng vệ tinh nhân tạo trên tinh cầu Bertha A6 phóng ra tín hiệu sóng thôi miên tất cả người thú, thế là người thú có khái niệm thần. Năm nào cũng đúng giờ lựa chọn dũng sĩ mỹ nữ, bé trai bé gái trong tộc hiến tế cho thần. Hệ thống thông minh Adams điều động vài người sinh hóa trẻ trung xinh đẹp giả dạng thành thần mở máy bay hình tròn tiếp đón những tế phẩm đó, tập trung đưa lên máy bay vận tải giữa các hành tinh, bán vào thị trường sủng vật của những tinh cầu khác.
“Tôi là Minh Phương - con gái của mẫu thần sáng thế.” Ngừng lại một lát, Giang Minh Phương nói, “Tôi đang tuần tra không trung và mặt đất của tôi, nếu anh đã gặp tôi rồi thì cho tôi truyền đạt một lời dặn của thần, thần không cần dũng sĩ mỹ nữ và các bé trai bé gái xinh xắn nữa, sau này trong những nghi lễ tế thần hàng năm, các anh ca hát nhảy múa, các thần sẽ ở trên thưởng thức.” Lát nữa cô sẽ thông báo cho hệ thống thông minh Adams, sử dụng máy phát vệ tinh phát tán ý chỉ của cô thôi miên người thú trên tinh cầu này. Còn những người thú đã bán ra ngoài cô không quan tâm nữa, người mua mỗi người một nơi, hơn nữa người ta mua làm sủng vật cũng chưa chắc sẽ bằng lòng bán cho người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.