24
Bạch nguyệt đang trên đường đi về nhà.
Người đáng nghi đã bị sa lưới, thành phố S đã dần cũng đã dần yên bình như ngày xưa.
Mặt trời dần lặn xuống, người trên đường cũng ngày càng ít hơn.
Cô phát hiện có người đang theo dõi mình từ phía sau.
Hắn nhắm mắt theo đuôi, sợ làm phiền đến cô.
Nếu không nhờ Bạch Nguyệt cố tình chọn con đường hẻo lánh, có lẽ hắn đã không bị phát hiện.
Bóng đêm tĩnh lặng, chỉ có tiếng giày của Bạch Nguyệt vang lên.
Cảnh sát sợ tên kia có đồng lõa, nên vẫn luôn phái người bảo vệ cho Bạch Nguyệt, mà người này có thể tới gần, vậy chắc chắn không phải người xấu
Phía trước có một hẻm nhỏ, Bạch Nguyệt cố tình đi nhanh hơn hai bước rồi đi vào hẻm nhỏ trốn.
Người phía sau hình như bị dọa, bước chân nhanh hơn, lúc vừa đi ngang qua hẻm nhỏ thì bị Bạch Nguyệt túm vào.
Mùi hương quen thuộc.
Dưới ánh đèn đường, sắc mặt của anh không tốt lắm, có chút tiều tụy.
Trong ánh mắt vẫn chưa kịp tiêu tan hết sự lo lắng và hoảng loạn.
Bạch Nguyệt túm chặt lấy cổ áo anh, dùng sức kéo anh xuống, hung dữ nhìn anh
"Vì sao lại bỏ lại em?" Bạch nguyệt hỏi
"Nguyệt Nguyệt, anh......" Thẩm Kiếm bất ngờ không biết làm sao, những lúc mà anh giao lưu với những kẻ tàn bạo độc ác kia cũng chưa bao giờ luống cuống như bây giờ.
Bạch Nguyệt túm cổ áo anh, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-nhan-vat-qua-duong-a-toi-cuu-vot-anh-trai-phan-dien/2883262/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.