Chương 12: Trị liệu
Chuyển ngữ: TủChỉnh sửa: Mia, Sắc
Buổi sáng, Norman tới đưa đồ ăn cho An Cẩn, như thường lệ sau khi tự giới thiệu thì đi tới quân khu.
An Cẩn cảm thán thế giới này nuôi thú cưng cũng rất có cảm giác nghi thức, nhưng mà điều này cũng có chỗ tốt, ít ra cậu đã biết được tên chủ nhân của mình.
Cậu vừa ăn cua vừa xem video tiếp tục học tập ngôn ngữ. Sau khi ăn xong thì tắt video.
Cậu nín thở đưa tai nghe ngóng tình hình xung quanh, bốn phía tĩnh lặng vô cùng.
Xác định sẽ không có ai nghe được giọng của mình, cậu mở miệng thử hát một câu.
Thanh âm nhẹ nhàng dễ nghe vang lên bên tai, điểm năng lượng màu xanh bay ra từ biển tinh thần của cậu, vượt qua vách tường bốn phía rồi biến mất.
An Cẩn nhìn điểm năng lượng, ánh mắt ngập tràn vui mừng, tiếng hát của cậu có tác dụng!
Cậu không nhịn được sờ lên yết hầu.
Giọng cậu khi nói chuyện êm dịu ngọt ngào, chỉ êm tai mà thôi, thế nhưng lúc ca hát lại vô cùng linh hoạt kỳ ảo, ưu điểm của chất giọng cũng đồng thời được mở rộng đến vô hạn.
An Cẩn yêu tiếng ca của mình ngay lập tức.
Trong khoảnh khắc ấy cậu tràn đầy niềm tin với ca hát.
Cậu nhìn về phía cửa sổ, bên ngoài cửa ánh nắng rực rỡ, những tia nắng lốm đốm dừng chân nơi phiến lá, ánh lên lấp lánh, dễ chịu vô cùng.
An Cẩn quyết định ra vườn hoa tập hát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-nguoi-ca-duoc-nuoi-duong/3571503/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.