Thôi Thiến Thiến vẫn luôn là một cô bé nhân duyên rất tốt trong lớp.
Nhưng sau khi lên lớp ba thay đổi chỗ ngồi, một người bạn nam chuyển đến bàn sau của Thôi Thiến Thiến chẳng hiểu sao bắt đầu bắt nạt cô bé, trêu chọc cô bé.
Lúc đầu, là kéo bím tóc của Thôi Thiến Thiến trong giờ học hoặc trong giờ nghỉ trưa……
Thôi Thiến Thiến bị cậu ta kéo tới phiền, nhiều lần giận dữ bừng bừng hỏi cậu, có thể ngừng kéo bím tóc của cô bé không, bản thân dù sao cũng trêu chọc cô bạn, cậu bạn nam đó liền cười hi hi nói giỡn chơi thôi.
Sau đó, càng táo tợn hơn là đặt con bọ chết mà cô bé sợ nhất lên bàn học, dọa Thôi Thiến Thiến bật khóc. Sau đó, thấy Thôi Thiến Thiến không còn thắt bím nữa mà quấn búi tóc, cậu ta liền ném cục giấy vào đầu Thôi Thiến Thiến.
Tuy nhiên, cậu ta vừa dùng cục giấy ném Thôi Thiến Thiến đang ngủ trưa một cái, phía sau đầu của cậu ta cũng bị một thứ tương tự đập vào.
Sau gáy sau đột nhiên đau nhức, Vương Hạo nhìn thấy một cục tẩy rơi xuống đất.
Cậu ta kinh ngạc quay đầu lại, Bùi Dục Kỳ ngồi ở chiếc bàn chéo phía sau lưng mặt không cảm xúc cúi xuống, nhặt cục tẩy trên mặt đất lên: “Ngại quá, trượt tay……”
Tôi tin mới lạ?!
Quả nhiên mình vừa mới vò một cục giấy, sau gáy lại bị cục tẩy đập vào.
“Sao cậu lại đập tôi!” Lần này, Vương Hạo tức giận hừng hực đứng lên, khí thế hùng hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-me-ruot-cua-be-con-phan-dien-ba-tuoi/3447175/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.