Tiết Huệ Vũ muốn giả vờ như không nghe thấy và rời đi hướng khác, lại bị người nắm cánh tay kéo lại từ phía sau.
"Gọi cô đấy, không nghe thấy hả?"
"Từ trong phòng Wellen đi ra liền nghĩ mình trói buộc được kim chủ rồi không thèm để ý đến ai ư? Một kẻ ngoại quốc mà thôi, cũng không nhìn xem đây là địa bàn của ai!"
"Tề tiên sinh, Tiết tiên sinh, thật có lỗi, tôi không biết người các hắn đang kêu tôi……" Tiết Huệ Vũ mất mát cúi đầu, giải thích lý do tại sao cô không nghe thấy, "Wellen tiên sinh bảo tôi đi, có thể không hài lòng với tôi……"
Có lẽ chính dáng vẻ ngoan ngoãn và suy sụp của Tiết Huệ Vũ đã khiến Tề Thụy Hiên hài lòng, hắn choàng tay qua người cô, cười nói: "Đi thôi, ông đây đưa em đến một nơi tốt."
Tiết Hoành Tuấn bất mãn ngăn hắn lại, muốn nói lại thôi: "Cô ta là người của Bùi Ôn Du, bố tao đã thất vọng với tao rồi, hơn nữa trong lúc tao được tại ngoại chờ xét xử, không thể để Bùi Ôn Du lại lợi dụng kẽ hở……"
"Đã chủ động leo lên giường của Wellen, mày còn cảm thấy cô ta là người của Bùi Ôn Du sao? Đơn giản là vì tiền mà thôi."
Làm một kẻ phong lưu tình trường, một tay già đời chốn ăn chơi, đối với loại phụ nữ này Tề Thụy Hiên hiểu nhất, trong lòng hắn đã có dự tính nói: "Không phải mày luôn lo lắng rằng Bùi Ôn Du cướp công ty của mày sao? Tốt hơn hết hãy gài một mật báo bên cạnh hắn, biến Thẩm Tuyết thành người của chúng ta, có đúng không?"
Thấy Tiết Hoành Tuấn không phản bác nữa, Tề Thụy Hiên quay đầu nở nụ cười, nửa mời nửa đe dọa Tiết Huệ Vũ: "Bọn anh đưa em đến một nơi, nhưng mà nghìn vạn lần đừng nói cho những người khác biết nha, nhất là Bùi Ôn Du. Bằng không, bọn anh sẽ tung tin về việc em bồi ngủ người khác, để em hoàn toàn không lăn lộn nổi ở chốn này nữa."
Tề Thụy Hiên rất có tự tin với quyền uy của mình, hoàn toàn không sợ một người phụ nữ muốn thượng vị đầy mưu mô như Thẩm Tuyết sẽ đem chuyện đáng xấu hổ như thế này vạch trần ra bên ngoài.
Dù sao, tất cả mọi người đều là châu chấu trên cùng một sợi dây, mà thế giới bên ngoài bao dung với đàn ông hơn phụ nữ rất nhiều. Muốn trèo cao mà ngủ với một người là sẽ bị sỉ nhục nhai đi nhai lại cả đời.
Tiết Huệ Vũ vốn muốn rời đi bỗng nhận ra được tiệc từ thiện tối nay có lẽ còn có những trò mèo khác, hơn nữa nghe giọng điệu của bọn hắn, thậm chí còn tính hợp tác đối phó với Bùi Ôn Du, vì thế cô làm ra vẻ thấy tiền liền sáng mắt, lại như thể sợ hãi do do dự dự nói: "Nếu là nơi quan trọng, em vẫn không nên đi thì hơn…… Cảm ơn Tề tiên sinh đã mời……"
Chiêu lấy lùi làm tiến này ngay lập tức khiến Tề Thụy Hiên bật cười, đối phương không muốn đi thì hắn nhất định phải mang đối phương đi, vì thế Tiết Huệ Vũ ỡm ờ cùng nhau đi qua.
Tiết Huệ Vũ "bị ép" đi theo bọn họ mới phát hiện, khu biệt thự còn lớn hơn so với tưởng tượng của cô, hơn nữa không ngừng có âm thanh của nam nữ đang vui đùa truyền tới.
Tiết Huệ Vũ nương theo tiếng động nhìn qua liền thấy phía trong cùng có một bể bơi rất lớn, lúc này đang có một bữa tiệc, dù trên bờ hay trong bể bơi đều có vô số cô gái nóng bỏng mặc bikini, tuổi tác khoảng chừng 18 đến 23 tuổi.
Cạnh bể bơi có một quán bar, quán bar rất tối, ngọn đèn tối mờ chiếu rọi, ngoài ra còn có một khu vực "Ôm ấp thân mật" đặc biệt phía sau quầy bar được bao phủ bởi những chiếc gối lông thú lớn.
Một ông chủ bụng bia trung niên đeo một cái mặt nạ hổ, hai tay kéo quần, còn người bị hắn chơi đùa đặt dưới cơ thể là một cô em nóng bỏng trong bộ bikini với lớp trang điểm đậm.
Cái gọi là tiệc rượu chỉ khách quý khách VIP mới có thể tham dự trong miệng của Tống Vĩ Dân là đây ư…… Tụ tập thác loạn?
Mà khi Tiết Huệ Vũ đi theo Tiết Hoành Tuấn và Tề Thụy Hiên tiến vào, cũng sẽ bị lục soát người xem có lén giấu di động hay không, nếu phát hiện điện thoại di động ở vùng ngoại vi thì sẽ phải dán miếng dán chống chụp hắn cho camera, tuyệt đối không được chụp hắn khách và quang cảnh bên ngoài cổng vào, không được xé giấy dán chống chụp hắn trước khi ra về, mà mỗi vị khách nam trước khi vào bàn sẽ phải đeo mặt nạ, để bảo vệ một số khách không muốn tiết lộ danh tính, đồng thời, đặt số di động của họ trong danh sách của thiết bị gây nhiễu tín hiệu.
Chu đáo chặt chẽ như vậy vừa nhìn đã biết là một dây chuyền sản nghiệp!
Tiết Huệ Vũ ngay lập tức đoán được, cái gọi là bữa tiệc này thật ra là để Tống Vĩ Dân lôi kéo các khoản tài trợ và các giao dịch bất hợp pháp khác, tìm đến đây rất nhiều người mẫu trẻ tiếp đãi một nhóm "phú nhị đại" và "thổ hào". Cũng cá mè một lứa với Bùi Vĩnh Ngọc hối lộ bằng mại dâm.
Tiết Huệ Vũ thành công thông qua kiểm tra lại hít một hơi thật sâu, vươn tay điều chỉnh vị trí của kim cài áo.
Khi Tiết Huệ Vũ xem mắt chỉ biết Tề Thụy Hiên là một kẻ ăn chơi trác táng, nhưng khi hắn theo đuổi cô lại ngụy trang rất giỏi, áo mũ chỉnh tề, giày da tây trang, chí ít Tiết Huệ Vũ đã nghĩ hắn chỉ là một phú nhị đại không có chí vươn lên, hóa ra cũng cá mè một lứa giống Wellen.
Mà "em trai tốt" Tiết Hoành Tuấn của cô, dường như cũng không phải lần đầu tham gia kiểu party này…… Cũng không biết ở sau lưng đã đùa bỡn bao nhiêu cô gái, chẳng trách không thể để Bùi Ôn Du và bố biết.
Rõ ràng đang được tại ngoại chờ xét xử, thế mà còn dám phạm tội! Thật sự lá gan quá lớn…… Chẳng lẽ chuyện gì cũng phải có bố mẹ ở sau bao bọc ư?
Tiết Huệ Vũ nắm chặt tay
Đây là lúc để dạy em trai tốt của cô cách làm người!
Nhìn thấy lông mày Bùi tổng càng ngày càng nhíu chặt trong cuộc họp, vẻ mặt nghiêm túc, mọi người rùng mình vì nghĩ phương án có vấn đề gì đó không ổn, chợt nghe BOSS lớn đột nhiên mở miệng: "Hôm nay cuộc họp dừng ở đây. Tôi có việc phải đi trước."
Nhận được tin nhắn của Bùi tổng, Chu Khải Hoa lập tức bước đến, vừa giúp Bùi tổng đẩy xe lăn, vừa lo lắng hỏi: "Bùi tổng, có chuyện gì xảy ra hả?"
"Đến giờ Thẩm Tuyết vẫn chưa về nhà, điện thoại vẫn luôn tắt máy." Bùi Ôn Du nhíu chặt mày, như thể đối phương không trở về nhà là chuyện giống như trời sập vậy.
Kết quả của bản báo cáo DNA, cuối cùng cũng chỉ có mỗi Bùi Ôn Du nhìn thấy.
Thấy Bùi tổng không còn nhắc đến Tiết tổng nữa, cũng một mực xưng hô đối phương là Thẩm Tuyết, Chu Khải Hoa liền nghĩ kết quả DNA không phải là cùng một người.
Bước chân Chu Khải Hoa khẽ chựng lại, nghi hoặc hỏi: "Cho nên……? Là vì đêm đến Dục Kỳ ngủ không yên ư? Có thể là điện thoại hết pin rồi."
Chuyện Thẩm Tuyết là Tuyết Huệ Vũ, Bùi Ôn Du thấy Tiết Huệ Vũ không muốn nói với bọn họ, cũng giấu nhẹm chuyện đó đi.
Giờ phút này, ánh mắt anh trầm xuống, lo lắng nói: "Hoạt động công ích của vũ đoàn, đã mời Wellen. Vừa rồi các anh nhắc đến, trong danh sách hoạt động quyên góp từ thiện tại viện bảo tàng của mẹ vợ Bùi Vĩnh Ngọc thường xuất hiện tên của Wellen. Chỉ sợ bữa tiệc từ thiện tối nay, có bí ẩn khác."
"Bây giờ lập tức đưa tôi qua đó."
Mặc dù hiện Wellen đang sử dụng công ích quyên góp tiền để tẩy trắng danh tiếng cho mình, nhưng Bùi Ôn Du biết chuyện sau lưng hắn, Wellen vì khai thác thị trường quốc nội, đã tiến tới hợp tác kinh tế và thương mại đôi bên cùng có lợi với Bùi Vĩnh Ngọc. Trong hai năm qua, bất cứ khi nào đến Trung Quốc, hắn đều ở tại khách sạn Bùi Chính.
Hai người hợp tác sâu, hơn nữa với bản tính của Wellen, khiến Bùi Ôn Du không thể ngừng nghi ngờ, trong danh sách mại dâm và nhận hối lộ của Bùi Vĩnh Ngọc có tên Wellen, chỉ là bọn họ rề rà không có bằng chứng thép để nện chết giao dịch của chúng.
Mà thuận theo tuyến đường này, gần đây bọn họ mới điều tra được hoạt động quyên góp tiền từ thiện của bảo tàng mỹ thuật.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu đó không chỉ là một hoạt động quyên góp tiền từ thiện của bảo tàng mỹ thuật
Chu Khải Hoa vẫn âm thầm điều tra danh sách nhận hối lộ và mại dâm đã nhanh chóng hiểu ý của Bùi Ôn Du, nhưng hắn lập tức nói: "Quả thực đây là một cơ hội, chúng ta vẫn chưa tìm thấy chứng cứ…… Lần này Wellen đến Trung Quốc nếu có thể lộ ra dấu vết, chúng ta cũng có thể tìm hiểu cội nguồn tóm được nhược điểm của Bùi Vĩnh Ngọc."
Hắn suy nghĩ một lát rồi nói thêm: "Bùi tổng hắn vẫn nên đừng đi qua đó, có thể sẽ bứt dây động rừng. Hơn nữa thời gian vẫn còn sớm, chờ đến đêm khuya…… Chúng ta có thể tóm được cả nghi phạm cùng tài sản, bằng chứng vững như núi……"
"Câm miệng!"
Đột nhiên nổi giận trách cứ làm cho Chu Khải Hoa giật nảy mình, chỉ thấy Bùi tổng trước giờ làm việc bình tĩnh dè dặt nay ánh mắt lạnh buốt nhìn mình, hắn lập tức nói: "Bây giờ tôi lập tức đưa anh qua đó……"
"Nghe nói ngày ấy Bùi Ôn Du gặp tai nạn là cô em đã cứu Bùi Ôn Du đúng không?" Một đám người ngồi ở trên ghế quán bar, Tề Thụy Hiên tò mò tám chuyện, "Sau đó sao hắn lại đồng ý để cô em làm gia sư cho con hắn vậy……"
"Cô em có thể dạy cho thằng nhóc tự kỷ của hắn nói chuyện, chẳng trách hắn giữ cô em lại."
Vì để mọi lời và tranh thủ lấy được sự tin tưởng, Tiết Huệ Vũ cũng nửa thật nửa giả nói một vài chuyện có liên quan đến Bùi Ôn Du.
"Hóa ra Bùi Ôn Du thật sự mù một thời gian dài như vậy cơ…… Là hoàn toàn không nhìn thấy sao! Hắn cũng may mắn ghê, vậy mà còn có thể hồi phục thị lực được……"
"Cho dù hắn hồi phục thị lực, cô em cũng đừng có hy vọng hão huyền. Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ là kết hôn theo hợp đồng."
"Cô em vẫn chưa biết bọn họ kết hôn theo hợp đồng à…… Vậy nên cô em hóa trang thành Tiết Huệ Vũ để quyến rũ Bùi Ôn Du là không thể thực hiện được đâu."
Sau khi uống cạn một ly rượu, nhìn người phụ nữ với bóng lưng Tiết Huệ Vũ trước mặt, chính Tề Thụy Hiên cũng không biết mình đã bất giác quở trách Bùi Ôn Du.
"Gã què Bùi Ôn Du kia tâm cơ khá sâu, hồi đó tôi và Tiết Huệ Vũ xem mắt lại bị hắn quấy nhiễu. hắn trăm phương ngàn kế muốn lấy Tiết Huệ Vũ, còn không phải là vì kế thừa tập đoàn sau khi kết hôn sao…… Thật tiếc ngay từ đầu tôi còn tưởng rằng hắn có tình yêu đích thực! Còn cùng Tiết Huệ Vũ làm hợp đồng hôn nhân, hắn cũng được lắm……"
Tiết Huệ Vũ lắp bắp kinh hãi, trước khi cô và Bùi Ôn Du qua lại hóa ra còn có chuyện này xảy ra, cô vẫn nghĩ Bùi Ôn Du bị trưởng bối sắp xếp bắt xem mắt, hóa ra là hắn chủ động tiếp cận cô.
Cô giả vờ tò mò hỏi, lơ đãng hỏi tiếp: "Thế mà Bùi tiên sinh lại quấy nhiễu…… Tề tiên sinh anh không tranh giành sao? Anh không muốn liên hôn với Tiết Huệ Vũ hả?"
Trước mặt phụ nữ, Tề Thụy Hiên đương nhiên sẽ không nói ra sự thật mình bị Bùi Ôn Du đánh thật thê thảm.
Giọng điệu hắn như kiểu chướng mắt Tiết Huệ Vũ, quở trách nói: "Tính tình của người phụ nữ Tiết Huệ Vũ kia tôi ăn không tiêu, dù rằng giọng nói của cô ta và em giống nhau, nhưng cô ta nào có ngoan ngoãn dịu dàng như em thế này đâu, nếu không phải nể thân phận cô ta là tiểu thư nhà họ Tiết, ai thèm cưới cô ta chứ …… Thanh danh của cô ta trong đám chúng tôi ở đây khá thối, tựa như trên mạng ầm ĩ chuyện nữ quyền độc lập tự chủ, vừa xem mắt mở miệng ra chính là tôi tuyệt đối sẽ không vứt bỏ sự nghiệp của mình, tôi cũng chắc chắn sẽ không sinh con rồi làm bà nội trợ, phụ nữ không muốn sinh con thì cưới về có lợi ích gì…… Nhưng nếu sớm biết cô ta sẵn sàng sinh con lại còn chết sớm như vậy, tôi nhất định sẽ tranh giành…… Ngược lại thật hời cho thằng nhãi Bùi Ôn Du này."
Được lắm Tề Thụy Hiên, lúc trước mỗi lần xem mắt còn dối trá vô cùng nói, phụ nữ độc lập tự chủ, có lý tưởng, đầy khát vọng ưu tú như thế nào, té ra sau lưng lại thấy bẩn thỉu và ghét bỏ cô như vậy.
Dù trong lòng Tiết Huệ Vũ mắng Tề Thụy Hiên, nhưng nghe những lời hắn nói lại không kìm được do dự.
Lúc ấy, người xem mắt với cô là Bùi Ôn Du, đã ôm thái độ ra sao mà đồng ý với cuộc hôn nhân theo hợp đồng của cô.
Nhiều năm như vậy, Tiết Huệ Vũ chưa từng nghiên cứu kỹ vấn đề này, bởi vì cô luôn coi Bùi Ôn Du là người hợp tác cùng có lợi, mục đích của đối phương là gì, có lợi dụng cô hay không, những điều này cũng không quan trọng, bởi vì cô cũng đã từng lợi dụng Bùi Ôn Du, điều mà cô luôn luôn coi trọng chính là kết quả.
Nhưng mà hôm nay, chỉ nghe những lời của Tề Thụy Hoa, trái tim Tiết Huệ Vũ lại có chút hỗn loạn.
Có chút khó chịu bất an, cũng có chút bực dọc.
Có lẽ nguyên nhân là vì những lời Tề Thụy Hoa nói rất thiếu đòn.
"Nếu hắn thật sự có tình cảm với Tiết Huệ Vũ, làm sao có thể dễ dàng dung túng một người giống như cô ta là em ở bên cạnh chăm sóc con trai hắn chứ…… Phương pháp của em đã sai lầm ngay từ đầu rồi." Tề Thùy Hiên dạy dỗ nói: "Gã Bùi Ôn Du kia đầu gỗ gõ không thông, chi bằng giúp chúng tôi làm việc, chúng tôi chắc chắn sẽ không bạc đãi em."
Sớm đã nhận ra mục đích mời mọc của đối phương, vì moi ra kế hoạch của bọn họ, Tiết Huệ Vũ không đồng ý ngay lập tức, mà giả vờ như muốn nói lại thôi, nói: "Tề tiên sinh, em chỉ là gia sư của Bùi Dục Kỳ, Bùi tiên sinh bận công việc đi sớm về muộn, em rất ít khi nhìn thấy hắn. Hơn nữa bây giờ Bùi Dục Kỳ đã đi học, chờ thêm kỳ thử việc có thể tiếp tục dùng em hay không vẫn chưa quyết định, nên em mới tìm lối thoát khác, em có thể làm được gì chứ……"
"Tìm bằng chứng về hợp đồng hôn nhân giữa Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ." Tiết Hoành Tuấn vẫn ở bên cạnh lắng nghe đột nhiên nói chen vào, "Nghe nói bọn họ chỉ ký có ba năm, nếu Tiết Huệ Vũ không chết, bọn họ đã sớm ly hôn rồi! Có bằng chứng, bố tôi sẽ không thiên vị anh ta nữa."
Tiết Hoành Tuấn tâm tâm niệm niệm về bằng chứng tờ hợp đồng hôn nhân đó, dào dạt cảm thấy nếu bố mà biết họ kết hôn theo hợp đồng thì chắc chắn sẽ tức chết, hắn nhất định phải vạch trần Bùi Ôn Du có tâm cơ mục đích khác.
Thấy Tiết Hoành Tuấn ngu xuẩn chỉ biết tờ giấy hợp đồng hôn nhân, Tề Thụy Hoa đỡ trán nói không nên lời, lập tức bổ sung thêm: "Ngoài tờ giấy bằng chứng này, em tùy tiện chụp vài tờ văn kiện trong thư phòng. Nếu có thể chụp được những văn kiện bí mật thì có thể chỉnh chết Bùi Ôn Du."
"Ví dụ như gần đây, một thương hiệu trang sức trực thuộc Bùi Thị đang thảo luận một hạng mục hợp tác. Nếu trong phòng làm việc của hắn có bản vẽ thiết kế, em có thể chụp lại toàn bộ và gửi cho chúng tôi."
Tiết Huệ Vũ lại lắc đầu do dự, giả vờ rụt rè sợ phiền phức nói: "Em đã ký một thỏa thuận bảo mật, nếu bị phát hiện phải bồi thường một triệu tệ……"
Thấy đối phương không mắc mưu như vậy, Tề Thùy Hiên mất thể diện trước mặt bạn bè cũng có hơi nóng nảy: "Một triệu tệ tính là gì, nếu em có thể chụp được văn kiện bí mật, tôi cho em một triệu!"
Đột nhiên hắn nhạy bén nảy ra một ý tưởng, giọng điệu hào sảng của đại thiếu gia nói: "Vì tỏ lòng thành của chúng tôi, bây giờ tôi chuyển cho em năm mươi vạn tệ, số tài khoản của em là gì?"
"Cảm ơn Tề tiên sinh!"
Tiết Huệ Vũ không chút do dự đọc số tài khoản cho Tề Thụy Hiên, nói thêm: "Tên là Trần Nhược Vân, ngân hàng Thượng Thủy, tên của mẹ em."
Tề Thụy Hiên không chút nghi ngờ, nhập số thẻ và tên rồi chuyển năm mươi vạn tệ không chút do dự vòng vo.
Năm mươi vạn tệ trong mắt hắn chỉ là một số tiền nhỏ.
Tuy nhiên có thể cho đối phương một chút ơn huệ nhỏ để cho đối phương quyết một lòng giúp đỡ mình làm việc. Quan trọng hơn là nếu đối phương phản bội, hoặc xảo trá muốn vơ vét tài sản, hắn có thể trực tiếp dùng tội tống tiền cho cô ta ăn cơm tù mười năm.
"Cảm ơn Tề tiên sinh." Thấy đối phương đã thật sự chuyển tiền, trên mặt Tiết Huệ Vũ nở nụ cười nịnh nọt, hăng hái diễn trò nói: "Bây giờ tôi không có điện thoại trong người, có thể lưu lại số điện thoại của ông chủ không. Chứ tôi ở đây lâu quá rất dễ khiến Bùi Ôn Du nghi ngờ."
Tiết Huệ Vũ cứ tự nhiên như vậy mà thay đổi cách xưng hô của hai người: "Tôi phải trở về sớm một chút, dỗ con trai của hắn vui vẻ, cố gắng giúp đỡ Tề tiên sinh và Tiết tiên sinh càng sớm càng tốt! "
Tề Thụy Hiên vốn dĩ muốn rủ Thẩm Tuyết chơi với hắn ta một lúc, nhưng dáng vẻ đối phương quá giống Tiết Huệ Vũ, Tiết Hoành Tuấn hoàn toàn không có hứng thú, chỉ nghe giọng nói tương tự thôi cũng muốn héo rồi, thấy hiện tại đã hối lộ Thẩm Tuyết thành công, sau khi viết số điện thoại di động của mình lên một tờ giấy, hắn lập tức xua tay đuổi cô đi: "Đi về đi, đi về đi."
Hắn vẫy tay với người phục vụ, chỉ vào Tiết Huệ Vũ nói: "Dẫn cô ấy đến cửa đi."
Tiết Huệ Vũ cảm thấy nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng có lý do chính đáng để rời khỏi đây.
Không bị bất cứ kẻ nào hoài nghi, chỉ cần rời khỏi nơi này là có thể thành công liên lạc với Bùi Ôn Du.
Sau khi đối phó xong chuyện lớn trong lòng, mây đen u ám đặt trong lòng nhiều ngày cuối cùng cũng được đánh tan, Tiết Hoành Tuấn hoàn toàn đắm chìm trong bữa tiệc, cũng đã quên mình trong thời gian được tại ngoại chờ xét xử phải chú ý đúng mực, quay đầu liền thấy hắn ôm một mỹ nữ nóng bỏng mặc bikini, chơi đùa ầm ĩ trong bể bơi.
Tề Thụy Hiên không hứng thú với đám người mẫu hoang dã đã được niêm yết giá rõ ràng, sau khi đảo mắt nhìn xung quanh thì nhìn trúng một nữ sinh phục vụ diện mạo thanh tú.
Trong một đám phụ nữ gợi cảm trang điểm đậm hận không thể cởi sạch đồ, một nữ phục vụ ăn mặc kín kẽ nghiêm trang, trốn trong góc có vẻ vô cùng nổi trội.
Trên mặt cô ấy mang theo chút ngây ngô và non nớt, diện mạo thanh thuần trang điểm mộc mạc, hình như là sinh viên.
Tề Thụy Hiên thích kiểu này, lập tức vẫy vẫy tay với cô ấy: "Rót rượu cho ông."
Nữ nhân viên phục vụ lập tức cung kính rót đầy rượu vang đỏ cho hắn, lại nghe người nọ đột nhiên hỏi: "Em bao nhiêu tuổi?"
"Mười chín……"
"Vì sao không học đại học?"
"Trong nhà có chút chuyện……"
Vươn tay ôm đối phương lên ghế sô pha, Tề Thùy Hiên cười tủm tỉm nói: "Là lần đầu tiên sao? Bao nhiêu tiền? Ba nghìn, năm nghìn?"
Lý Yến Vũ kinh hoảng giãy khỏi cái ôm của Tề Thùy Hiên, sắc mặt căng thẳng, sợ hãi đứng lên nói: "Ông chủ thật có lỗi…… Tôi…… Tôi không phải……. Tôi chỉ là nhân viên phục vụ……"
Động tác tránh còn không kịp như vậy khiến Tề Thụy Hiên bật cười, cho rằng đối phương giả thanh cao, dẫu sao người phục vụ làm việc ở đây, không phải là công chúa sao?
Tề Thụy Hiên cảm thấy mức giá mà hắn ta đưa ra quá thấp, không một phụ nữ nào có thể từ chối tiền không phải sao?
"Mười nghìn."
Nhưng vẫn bị từ chối, thậm chí đối phương còn e sợ né không kịp, chỉ muốn thoát ra khỏi người hắn.
Tề Thùy Hiên cũng không phải nhất định phải có được cô gái này, nhưng lại bị từ chối ngay tại chỗ, bị một nhân viên phục vụ nho nhỏ cấp dưới làm nhục, trong lòng Tề Thụy Hiên cảm thấy tức giận.
Cho nên vì trừng trị đối phương bất kính với mình, khi Lý Yến Vũ cầm khay rượu vang lên chuẩn bị rời đi, Tề Thụy Hiên cực kỳ ác ý vươn chân ra, khiến cô không hề phòng bị mà vấp chân ngã xuống đất.
Ly rượu rơi bể, âm thanh vỡ vụn chát chúa vang lên khiến cả bữa tiệc im lặng vài giây, cũng làm cho Tiết Huệ Vũ vừa rời đi dừng lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]