Từ khi sống lại đến nay, bé con lần đầu tiên phải rời xa mình tự lập đi đến một nơi xa lạ, Tiết Huệ Vũ cực kỳ không yên tâm.
Nhưng Bùi Ôn Du nói rất đúng, trước khi chính thức nhập học, quả thực cần để Bùi Dục Kỳ thử thích ứng với bầu không khí của trường học bằng lớp gửi hè trước, hy vọng rằng những lớp học tự chọn mà Bùi Dục Kỳ hứng thú có thể làm cho Bùi Dục Kỳ sinh ra một chút yêu thích đối với trường học.
Mặc dù nói như vậy, nhưng dọc đường đi nhìn thấy anh bạn nhỏ dù không khóc không ồn ào, nhưng ánh mắt đỏ hoe vì tủi thân, đầu nhỏ cúi xuống rúc chặt vào trong lồng ngực cô giống như một chú mèo nhỏ, khiến Tiết Huệ Vũ mềm lòng đến mức rối tinh rối mù, nếu không phải vì cô thiếu thời gian phải nhanh chóng gia nhập vũ đoàn để tăng giá trị hồi sinh, thì thật sự hận không thể nói với Bùi Ôn Du rằng, con không muốn đi học như thế…… Hay là đi học trễ một chút cũng được……
Không đợi cô đấu tranh tư tưởng xong, thì đã tới nhà trẻ rồi.
Bùi Ôn Du xuống xe trước.
Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên Bùi Dục Kỳ đi học, như đã hứa trước đây anh đặc biệt dành ra thời gian cùng nhau đưa con đến trường.
Bùi Dục Kỳ thấy vẻ mặt của bố mỉm cười nhìn mình, bày ra dáng vẻ nếu bé không xuống xe thì bố sẽ chống gậy đứng đợi ở đó thật lâu, còn mẹ hoàn toàn không bị bé bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-me-ruot-cua-be-con-phan-dien-ba-tuoi/3398339/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.