【Ngoan ngoãn đến mức khiến cô đau lòng.】
***
Sợ bé con nghe không rõ mình nói gì, Tiết Huệ Vũ thả lỏng tâm tình đang nôn nóng của mình, tốc độ nói chậm rãi mà giải thích: “Có phải rất kỳ quái rõ ràng chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, sao cô lại biết con thích gì đúng không?”
“Thật ra, cô không chỉ biết con thích cái gì, cô còn biết con sợ bọ, trên chân nhỏ hôm kia bị ba vết muỗi cắn thật to, ngứa đến nỗi con gãi cả một buổi chiều……”
Tiết Huệ Vũ chỉ vào chiếc chân nhỏ được giấu trong chăn của Bùi Dục Kỳ, dùng ngón tay chỉ ra vị trí cụ thể của ba đốt muỗi cắn.
“Cô còn biết, mỗi buổi sáng tám giờ rưỡi con thức dậy, ăn sáng xong bắt đầu chơi xếp gỗ, sau khi ngủ trưa dậy thì đọc truyện cổ tích, buổi tối mỗi ngày đúng tám giờ lên giường, truyện cổ tích tối hôm trước nghe là 《Nàng Tiên Cá》……”
Tiết Huệ Vũ tự biết mình không thể tự bộc lộ thân phận, chỉ có thể đợi bé con nhận ra mình, nhưng chưa nói là không thể nêu gợi ý nha!
Mặc dù cô và Bùi Ôn Du đã kết hôn hơn một năm, nhưng bản thân cô không biết nhiều về Bùi Ôn Du, đối với Bùi Ôn Du mà nói, cô đã mất tích ba năm rưỡi, đột nhiên có người tiếp cận anh, chỉ sợ Bùi Ôn Du lòng dạ thâm sâu trước tiên sẽ coi cô như gian tế có mục đích riêng mà xử lý cô, làm sao có thể lắng nghe những điều vô nghĩa mà cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-me-ruot-cua-be-con-phan-dien-ba-tuoi/3398291/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.