Ngu Thừa Diễn sững sờ nhìn họ, một lúc sau, hắn bật cười.
"Có những lời này của hai người đối với con đã đủ rồi." Hắn nói từ tận đáy lòng: "Nhưng lần này, xin đừng để con ra đời nữa."
Ngu Thừa Diễn nhìn Tạ Kiếm Bạch: "Mọi lo lắng của người đều đúng, con vốn không nên được sinh ra."
Tiếp theo, Ngu Thừa Diễn kể lại toàn bộ đoạn ký ức về chân tướng mà hắn đã thấy, bao gồm cả chuyện về thoại bản, nhân vật chính và vận mệnh đã được định sẵn.
Ngu Duy nghe mà hứng thú, nàng không có cảm giác nguy hiểm gì hết. Bây giờ tất cả mọi chuyện đã được xâu chuỗi lại, nàng cũng hiểu vì sao trong giấc mơ, Tạ Kiếm Bạch ở giai đoạn sau lại suy sụp và u uất đến vậy.
Dù có là Thiên Tôn thì làm sao hắn có thể chống lại thiên mệnh chứ?
Họ đều là những quân cờ có số phận đã được định sẵn, bị một bàn tay vô hình trêu đùa hết lần này đến lần khác.
"Cho nên, suy nghĩ lúc đó của người là đúng." Ngu Thừa Diễn thấp giọng nói: "Con không nên tồn tại nhưng lại vì cuốn thoại bản tưởng rằng con là nhân vật chính đó mà được sinh ra."
Tạ Kiếm Bạch chau mày, hắn trầm giọng nói: "Vậy nên, thứ đứng sau hỗ trợ Quách Chính Thành và những người khác hồi sinh, để chúng làm điều ác và rồi lại đoạt xá hắn... cũng có liên quan đến cuốn sách đó?"
"Đúng vậy." Ngu Thừa Diễn nói: "Lúc tiêu diệt nó, con đã cảm nhận được "sự tồn tại" của nó. Nó tràn đầy ác ý với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066956/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.