Khi gặp lại Tạ Kiếm Bạch, Ngu Thừa Diễn có chút ngỡ ngàng.
Nam nhân vận một bộ bạch bào, ngọc quan cài cao. Y vẫn như trước đây, lạnh nhạt và xa cách như núi cao trăng sáng, cao không thể với tới, lạnh lẽo và thanh cao. Đôi mắt như sao ấy khẽ lướt qua, phảng phất như mang theo cái lạnh của băng tuyết.
Dường như bất kể khi nào gặp Tạ Kiếm Bạch, y vẫn luôn như vậy, chưa bao giờ thay đổi.
"Ngươi phát hiện ra điều gì?" Tạ Kiếm Bạch mở miệng hỏi.
Ngu Thừa Diễn định thần lại, hắn nói: "Ngươi có nghe thấy tiếng sóng biển không? Năng lượng của vùng nước này mất cân bằng. Sau khi dò xét, ta phát hiện bên dưới tiên châu này có rất nhiều hang động, bên trong có dấu vết sinh hoạt của con người, đi dọc theo sông ngầm, có thể thấy một khe hẹp, nơi đó lại thông thẳng đến Vô Tận Chi Hải."
Đây là bước đầu tiên mà Quách Chính Thành và Ngu Thừa Diễn đã bàn bạc. Quách lão cho rằng Tạ Kiếm Bạch của thời đại này vẫn là một người đầu óc đơn giản, chỉ dùng thực lực để giải quyết vấn đề.
Vì quá mạnh nên sẽ không để tâm người khác có âm mưu gì với mình, dù sao thì âm mưu quỷ kế có lợi hại đến đâu thì cứ trực tiếp dẹp yên là được, chẳng cần động não.
Cho nên Ngu Thừa Diễn gọi y đến, Tạ Kiếm Bạch nhất định sẽ đến.
"Đợi đến khi dụ được hắn đến hang động, chuyện tiếp theo sẽ dễ dàng hơn." Quách Chính Thành vuốt râu nói: "Thân là Thiên Tôn, hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066950/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.