Ngu Thừa Diễn ngồi trong phòng giam, lạnh lùng nhìn Ninh Trường Đông trước mặt.
Bên cạnh hắn, hai đệ tử Ninh gia đang vô cùng cẩn thận khám xét từng chút một, nhẫn trữ vật trên người Ngu Thừa Diễn đã bị tháo xuống, đặt vào một cái đĩa bạc bên cạnh.
Ninh Trường Đông nhặt chiếc nhẫn lên, mân mê trong tay.
"Nhẫn trữ vật cao cấp như vậy cũng là thứ ngươi có thể dùng được sao?" Ninh Trường Đông khinh thường nói: "Chắc hẳn là giống như đan dược, là ngươi dựa vào cái bản mặt mình mà lừa gạt được từ người khác thôi nhỉ."
Không nhận được câu trả lời, Ninh Trường Đông cũng không để tâm.
Y ném chiếc nhẫn lại, nhàn nhạt nói: "Phẩm cách thấp kém như ngươi, thật sự không xứng với khuôn mặt này. May mà có Ma Thần ở trên, để ngươi có may mắn trở thành vật chứa để thiếu gia tái sinh."
Từ lúc buổi chiều bị nhốt trong phòng cho đến khi bị chuyển xuống lòng đất, mãi đến bây giờ Ngu Thừa Diễn mới nghe được một câu hữu ích.
"Ma Thần?" Ngu Thừa Diễn lạnh giọng nói: "Là tu tiên giả, các ngươi lại đi tôn thờ ma? Còn là một nhân vật hư cấu chưa từng tồn tại nữa..."
Lời hắn còn chưa dứt, vẻ mặt của Ninh Trường Đông đột nhiên trở nên vô cùng hung tợn và đáng sợ.
"Tiểu tử miệng còn hôi sữa, ngươi thì hiểu cái gì!" Y âm u nói: "Nếu không phải còn cần ngươi làm vật chứa, bản tọa bây giờ có thể giết ngươi để tế Ma Thần!"
"Trên đời này căn bản không tồn tại Ma Thần."
Ngu Thừa Diễn vừa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066921/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.