Ngày hôm sau, khi gặp lại phụ mẫu, Ngu Thừa Diễn liền cảm thấy bầu không khí giữa hai người họ có vẻ là lạ.
Bởi vì có thuộc tính "phiếu cơm" cộng vào, ngày thường Ngu Duy rất thích ngồi gần Tạ Kiếm Bạch, thường xuyên cần Ngu Thừa Diễn giám sát khoảng cách giữa bọn họ. Nhưng hôm nay, Ngu Duy lại hiếm khi tự giác giữ khoảng cách với Tạ Kiếm Bạch, không dính lại vào nhau.
"Hai người sao vậy?" Ngu Thừa Diễn vừa bưng bữa sáng lên, vừa hỏi một cách khó hiểu.
Hắn ngồi xuống bên cạnh Ngu Duy, cả hai cùng đối diện với Tạ Kiếm Bạch, lập tức có cảm giác như hai chọi một.
Ngu Duy cầm đũa lên, ngượng ngùng hừ một tiếng, không nói gì mà bưng bát lên ăn cơm.
Thật ra chính nàng cũng không biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết cảm giác đó rất kỳ lạ, tê tê, giống như một tia sét đánh thẳng từ chóp tai qua cơ thể, khiến cả người nàng nổi da gà và run rẩy.
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng dù sao cũng không thoát khỏi liên quan đến Tạ Kiếm Bạch!
Ngu Duy vừa nhìn thấy Tạ Kiếm Bạch liền không khỏi nhớ lại cảm giác như bị điện giật vào đêm qua, lập tức trong lòng nàng liền sinh ra chút e sợ mà kéo giãn khoảng cách.
Nàng một lòng muốn quên đi cảm giác đó nhưng Ngu Thừa Diễn cứ tò mò hỏi mãi, Ngu Duy dứt khoát nhét một miếng bánh bao cuộn vào miệng hắn.
"Ăn cơm cho đàng hoàng." Nàng tạm thời áp dụng kiến thức đọc được từ thoại bản, nghiêm túc nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066914/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.