Đêm Tạ Kiếm Bạch trở về, Ngu Duy đã mơ màng chìm vào mộng cảnh.
Từ lúc mở mắt đã lang thang giữa những thôn làng ở biên giới nhân gian cho đến hai năm rưỡi gia nhập Huyền Thiên Tông, thiếu nữ luôn đặt lưng xuống là ngủ say đến sáng hôm sau, những giấc mơ thỉnh thoảng cũng chỉ thoáng qua.
Nhưng lần này, nàng lại như rơi vào vô số mộng cảnh, phần lớn đều là những khung cảnh nàng không thể hiểu nổi. Khi thì là sông núi tráng lệ hùng vĩ, góc nhìn rất cao, gần như ngang tầm mây. Khi thì là những đường nét hỗn loạn rối bời, tối tăm sâu thẳm lại như một lời mời gọi thầm lặng, muốn dụ dỗ tiểu yêu miêu vào nơi sâu thẳm ấy xem cho rõ.
Một khao khát sâu thẳm khiến lòng Ngu Duy ngứa ngáy rồi chuyển thành một cơn đói cồn cào đến tận xương tủy.
Nàng chìm sâu trong giấc mộng, chân mày khẽ nhíu lại, ngủ không yên, khuôn mặt vùi trong gối bất giác cọ cọ vào mặt gối, cổ họng phát ra những âm thanh vụn vặt như của tiểu thú.
Thời điểm này đã gần đến giờ các đệ tử khác thức dậy, một vài đệ tử ngoại môn chăm chỉ sẽ dậy sớm ôn bài nên khi nghe thấy tiếng động từ giường của Ngu Duy liền lập tức thu hút sự chú ý của mấy nữ đệ tử đã tỉnh giấc.
Thiếu nữ ngủ rất say, gọi thế nào cũng không tỉnh rồi đột nhiên nàng phát ra tiếng động, trong tẩm xá yên tĩnh trở nên vô cùng rõ rệt.
"Tiểu Duy có phải gặp phải ác mộng không?" Một nữ đệ tử khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066908/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.