Ngu Thừa Diễn không ngờ lần đầu tiên liên lạc với Tiêu Lang lại nghe được nhiều chuyện mà trước đây hắn không hề hay biết đến vậy.
Sát Lục Đạo sẽ tước đi các giác quan của tu sĩ, điều này Ngu Thừa Diễn biết nhưng hắn không ngờ, Tạ Kiếm Bạch đã là Thiên Tôn mà vẫn chưa giải quyết được gông cùm này, thậm chí y bây giờ vẫn bị mù.
Nam nhân không hề hé răng nửa lời về tình trạng của mình, hắn cũng có thể hiểu được, dù sao bản thân Tạ Kiếm Bạch cũng không phải là người có tính cách sẽ tiết lộ nỗi khổ của mình cho người khác.
Còn có Ngu Duy, vậy mà bà lại có thể ăn sát khí.
Chỉ từ điểm này, Ngu Thừa Diễn đã biết phụ mẫu hắn đến với nhau như thế nào.
Trên đời này còn có ai sở hữu luồng sát khí thuần túy và nguy hiểm hơn trên người Tạ Kiếm Bạch không? Ngu Duy chỉ cần ăn y một lần sẽ không bao giờ để mắt đến người khác nữa.
Lòng Ngu Thừa Diễn vô cùng phức tạp, hắn không ngu ngốc, chỉ cần biết được một vài chuyện từ Tiêu Lang, hắn đã có thể lập tức đoán ra Tạ Kiếm Bạch còn che giấu nhiều điều hơn nữa về sự tình năm đó.
Tiếc là bây giờ hắn cũng không thể xuyên không quay về hỏi cho rõ ràng được nữa.
Khi quay lại bãi đất trống bên suối, Ngu Thừa Diễn thấy mèo trắng nhỏ đã cuộn mình thành một cục, ngủ say sưa trên tấm đệm hắn để lại, ánh nắng và gió nhẹ mơn man đôi tai nó.
Trái tim Ngu Thừa Diễn trong phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066905/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.