Mấy ngày tiếp theo, Ngu Duy cảm thấy Ngu Thừa Diễn có vẻ gì đó là lạ.
Hắn thường nhìn nàng với ánh mắt phức tạp, dáng vẻ muốn nói lại thôi nhưng lại không chịu mở lời, thái độ kỳ quặc đến mức ngay cả người vốn EQ và IQ đều có vấn đề như Ngu Duy cũng nhận ra.
"Ngươi sao vậy?" Ngu Duy không nhịn được mà hỏi.
Ngu Thừa Diễn thực ra vẫn còn đang nghĩ về chuyện nàng nói muốn sinh nữ nhi hôm đó. Người nói vô tình, người nghe hữu ý, cho dù hắn biết thiếu nữ chỉ nói đùa nhưng vẫn không nhịn được mà để tâm.
Hắn muốn nói gì đó nhưng lại cảm thấy mình lớn đến từng này rồi mà còn so đo tính toán chuyện này thì thật mất mặt.
Vì thế mà Ngu Duy thấy thanh niên vô số lần lộ vẻ mặt phức tạp muốn nói rồi lại thôi.
"Không có gì." Cuối cùng, Ngu Thừa Diễn nói.
Trong lòng hắn nghĩ, chỉ cần Ngu Duy hỏi thêm một câu, hắn sẽ thuận thế nói chuyện này với nàng.
"Ồ." Kết quả là tiểu yêu miêu đáp một tiếng, tưởng hắn thật sự không có chuyện gì, nàng lại chuyên tâm chải lông.
Ngu Thừa Diễn: ...
Đau tim quá, phụ mẫu hắn đều như được đúc từ một khuôn, không có EQ, chẳng bao giờ hiểu cho người khác một bậc thang đi xuống là như thế nào.
Một lúc lâu sau, Ngu Duy đã chải xong lông, nàng định đi ngủ một giấc thì bỗng nghe thấy thanh niên không nhịn được mà mở miệng: "Nhi tử cũng tốt lắm, thật đó."
Thiếu nữ ngẩng đầu, mờ mịt nhìn hắn.
Nàng đã sớm quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066902/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.