Khi dòng máu thuộc về Tạ Kiếm Bạch trào vào cổ họng, đôi mắt thiếu nữ cũng theo đó khẽ nheo lại, trong đáy mắt màu hổ phách xuất hiện con ngươi nhỏ lại của thú vật, một chút lý trí cuối cùng cũng tiêu tan hết.
Ngu Duy trước đây luôn ngửi thấy mùi vị ngọt ngào mời gọi từ trên người Ninh Tố Nghi và Ngu Thừa Diễn khi họ bộc lộ cảm xúc tiêu cực, tiếc là họ đều là những người lý trí, mùi hương quyến rũ đó luôn chỉ thoáng qua trong chốc lát.
Còn Tạ Kiếm Bạch, trên người hắn luôn quấn quýt những mùi hương chỉ có thể tạm thời lưu lại trên người khác và còn ngọt đến tận xương tủy.
Có lẽ là vì thực lực của hắn quá mạnh, Sát Lục Đạo vạn năm đã rèn giũa hắn như một món vũ khí, trên đời không có một tu sĩ nào có thể đạt đến đỉnh cao của hắn, đương nhiên cũng không có ai ngửi thơm hơn hắn, giống như một liều bạc hà chí mạng đối với mèo.
Con ngươi mèo của thiếu nữ có chút mơ màng, nàng chỉ còn lại bản năng săn mồi của loài thú, không những không biết điểm dừng, ngược lại nàng còn nhanh chóng không chỉ thỏa mãn với việc hút máu, răng nanh của nàng trở nên sắc nhọn, nàng mở miệng cắn mạnh xuống.
Tạ Kiếm Bạch mặc cho Ngu Duy nắm chặt cánh tay mình, cơ thể vốn cứng như sắt thép trước mặt nàng dường như đã trở thành xương thịt, cánh tay hắn bị thiếu nữ vô tình cào ra những vết thương ngang dọc đan xen.
Nơi bị thương nặng nhất của hắn là gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066898/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.