Tạ Kiếm Bạch cảm nhận được khí tức tương đồng từ trên người hắn, Ngu Thừa Diễn còn có thể nói gì nữa? Hắn cũng không muốn nhận thân với y.
Hắn phiền lòng, cũng không nói rõ được, thậm chí còn mất cả hứng thú đối đầu với Tạ Kiếm Bạch như trước đây, chỉ muốn tránh y thật xa.
"Ta không làm gì cả, được sức mạnh của ngươi công nhận cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn, sau này ta cũng sẽ không làm gì đối với môn phái của ngươi, ngươi có thể yên tâm." Ngu Thừa Diễn mất kiên nhẫn nói: "Đừng làm phiền ta, đi đi."
Hắn muốn rời đi nhưng Tạ Kiếm Bạch lại chặn đường hắn, rõ ràng không muốn để hắn được như ý.
Ngu Thừa Diễn càng thấy phiền, thậm chí hắn còn cảm thấy có chút bất lực.
Trước đây hắn luôn cảm thấy Tạ Kiếm Bạch không khác gì một con rối được lên dây cót, người này cố chấp đến mức kinh người, một khi đã nhận định điều gì thì sẽ cắn chặt không buông.
Bây giờ bị Tạ Kiếm Bạch để mắt tới, nếu Ngu Thừa Diễn không rửa sạch sự nghi ngờ của y đối với mình, e rằng từ nay về sau sẽ không bao giờ có ngày được yên ổn, không bao giờ kết thúc.
"Ta nói lại lần nữa, ta không làm gì cả." Ngu Thừa Diễn lạnh lùng nói: "Ta sinh ra đã như vậy rồi, càng không muốn có một chút quan hệ nào với ngươi. Ngươi nếu không tin thì tự mình đi mà điều tra, ở đây chặn đường ta làm gì?"
Ngu Thừa Diễn cảm nhận được pháp lực lạnh lẽo của Tạ Kiếm Bạch thấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066890/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.