Đêm khuya thanh vắng, trăng hoang mây tàn.
Trên đỉnh núi cao hoang vắng không một bóng người, vách đá cheo leo bị kiếm phong khoét sâu thành một sơn động.
Ngu Thừa Diễn tựa vào vách đá, mồ hôi lạnh chảy dọc cổ làm ướt đẫm cổ áo. Đôi môi mỏng của hắn khẽ mở, hơi thở dồn dập khó nhọc, đáy mắt vốn trong trẻo nay lại đượm một màu đỏ rực.
Nếu các vị tôn giả môn phái từng tán thưởng Ngu Thừa Diễn trong đại điển của Huyền Thiên Tông ngày ấy có mặt ở đây chứng kiến cảnh này, e rằng đều sẽ chấn kinh.
Tu sĩ nếu tẩu hỏa nhập ma, đồng tử thường sẽ ánh lên màu đỏ, đó là dấu hiệu bị chân khí phản phệ.
Nhưng ánh đỏ của tu sĩ nhập ma bình thường giống như một lớp sương mù bám trên đồng tử, còn màu đỏ trong mắt Ngu Thừa Diễn lại như hòa làm một với con ngươi của hắn, tựa như hồng ngọc tỏa ra uy áp kinh người.
Nếu tu sĩ có đạo hạnh cao thâm nhìn thấy cảnh này sẽ hiểu ra chàng thanh niên trước mắt không chỉ đang ở bên bờ vực tẩu hỏa nhập ma mà còn phải trường kỳ hấp thụ sức mạnh từ tâm ma, đã gắn kết không thể tách rời với tâm ma mới có dấu hiệu như vậy.
Lượn lờ bên bờ vực nhập ma, hấp thụ sức mạnh tâm ma là một trong những tà đạo mà tu chân giới không bao giờ công nhận. Nếu bị người ngoài phát hiện sẽ đủ để dẫn đến việc các đại tôn giả liên thủ để cùng vây quét.
Sức mạnh hỗn loạn va đập tới lui trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066883/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.