Từ ngày hôm đó, một cuộc chiến không khói súng đã lặng lẽ bắt đầu.
Ngu Thừa Diễn quả nhiên là đã quá hiểu tính cách của mẫu thân mình, hắn biết nàng không thể nào ngoan ngoãn tu luyện một cách thuận lợi như vậy. Vì thế ban đầu hắn đã định ngay khi lộ diện sẽ giữ thái độ lạnh lùng nghiêm khắc, dùng bộ mặt thiết diện vô tình để giám sát Ngu Duy.
Ai mà ngờ được lần gặp đầu tiên đã phá công, lùi một bước rồi cứ vậy lùi mãi, từ đó về sau hắn không bao giờ chiếm được thế thượng phong nữa.
Trong một tháng tiếp theo, Ngu Duy làm nũng, chơi xấu, lăn lộn, không tu luyện được dù chỉ một ngày. Ngược lại, nàng còn được tẩm bổ rất tốt, trước đây nàng có chút gầy, tuy thân hình mảnh mai thon thả luôn khiến các nữ tu muốn chăm sóc nhưng có thêm chút thịt, ít nhất trông cũng khỏe mạnh hơn nhiều.
Chỉ là nàng không nghe lời, không tu luyện cũng chỉ là chuyện nhỏ, điều tồi tệ nhất là, thiếu nữ đã mơ hồ nhận ra hoàn cảnh của mình đã khác xưa. Loài sinh vật như mèo trước nay luôn biết gió chiều nào theo chiều ấy, nàng vừa nhận ra người phụ trách Ngu Thừa Diễn này ở trước mặt nàng còn mềm lòng và dễ nói chuyện hơn cả Ninh Tố Nghi liền lập tức nắm thóp được Ngu Thừa Diễn.
"Không thể tiếp tục như vậy được nữa!" Một ngày nọ, nhân lúc mèo con đang ngủ trưa, Ninh Tố Nghi và Ngu Thừa Diễn khẩn cấp họp mặt. Ninh Tố Nghi đau đầu nói: "Ngươi cứ tiếp tục dung túng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-mau-than-doan-menh-cua-nam-chinh-my-cuong-tham/5066881/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.