Cale nhìn lại và bắt đầu nói trước khi đi xa hơn.
"Chờ ta ngoài cửa."
Choi Han khẽ gật đầu rồi bắt đầu đóng cửa.
- Nhân loại! Ta sẽ đợi với Choi Han!
Raon chào tạm biệt cậu mà không vào trong nữa.
Kẹt-
Cánh cửa từ từ đóng lại, cho đến khi...
Ầm!
Nó đóng cửa hoàn toàn và Cale không thể nhìn thấy bên ngoài.
"Tại sao cậu cứ đứng ngây ra đó?"
Cale không nhìn cánh cửa và quay mặt về phía trước sau khi nghe thấy giọng nói của Alberu.
"Cậu không bước vào sao?"
Cale nhún vai và bắt đầu bước đi sau khi nghe thấy giọng nói vui vẻ của Alberu.
Cộp. Cộp.
Hai người họ là những người duy nhất ở đây, vì vậy bước chân của Cale vang vọng rất lớn.
"Ngài đã có ý định không cho mọi người theo mình phải không?"
"Đúng. Tất cả đều có ngày nghỉ hôm nay."
"Liệu có ổn không?"
Cale đứng trước mặt Alberu và Alberu lấy một tập tài liệu trong túi ra và vẫy nó.
"Ngươi có thấy ấn chương của bệ hạ không?"
Cale cười khúc khích sau khi xem tài liệu có ấn chương của nhà vua.
"Cái này đúng hơn là một cảnh báo không được phép lại gần hơn là một ngày nghỉ đấy."
"Đúng. Ngay cả những lính canh khác cũng cách tòa nhà 10 mét."
Cale lặng lẽ lắng nghe trước khi đặt câu hỏi.
"Tôi đoán nó là một bí mật lớn?"
"...Ta không chắc."
Cale có thể thấy Alberu vẫn đang cười nhưng đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465990/chuong-185.html