Cale đưa mắt ra hiệu cho Bud rồi ra lệnh nhận cuộc gọi.
Bud lập tức đi về phía ông già.
"Tiền bối, tại sao chúng ta không có một cuộc trò chuyện vui vẻ khi cùng nhìn ngắm hoàng hôn?"
"Hả? Trò chuyện kiểu gì?"
Thợ săn Bobe, người đang tận hưởng cảnh hoàng hôn trước khi đêm đến bắt đầu cau mày với người thanh niên ngây thơ đang che khuất tầm nhìn của mình.
Tuy nhiên, Bud chỉ cười, choàng tay qua vai ông rồi từ từ kéo ông đi.
"Nào, thôi nào, chúng ta đi lối này."
Cale nhận được thiết bị liên lạc từ Raon sau khi thấy Bud nháy mắt với cậu và đánh lạc hướng Thợ săn khỏi những người khác.
"... Ha. Tôi không thể tin được là mình lại bị mê hoặc."
Beacrox với niềm kiêu hãnh bị tổn thương, ngây ngốc lẩm bẩm một mình trong một góc, nhưng Cale làm như không nghe và tập trung vào thiết bị liên lạc đang kết nối.
- Thiếu gia, cậu đã lo liệu mọi thứ cần thiết chưa?
"Khuôn mặt của cô là sao thế?"
Cale ngay lập tức bắt đầu cau mày khi nhìn vào khuôn mặt của Tasha.
- À, hơi bụi phải không?
"Không một chút bụi, tôi đã nghĩ cô là một mảnh bụi khổng lồ cơ."
- Ay, nhìn cậu nói đùa như vậy.
"Ý tôi là thế đấy."
- ... Nó tệ đến vậy sao?
Tasha lau mặt sau khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cale. Sau đó, cô ấy bắt đầu cau mày sau khi nhìn thấy lòng bàn tay đầy bụi của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465971/chuong-166.html