Đôi tay đang vươn lên bầu trời của Cale yếu ớt hạ xuống.
Đôi tay buông thõng của cậu vẫn còn hơi run. Cale không nghĩ đến việc làm cho tay mình ngừng run rẩy.
Một ánh sáng bạc.
Cậu có thể nhìn thấy mái vòm lớn và bán trong suốt bao phủ toàn bộ quảng trường. Ánh bạc sáng rực rỡ.
"Thiếu gia!"
Gashan thấp giọng lớn tiếng với cậu, nhưng giọng nói vẫn đầy cảm xúc.
"Raon-nim hẳn là đã đến!"
Cale không sử dụng khiên của mình. Cậu không cần phải làm như vậy.
- Nhân loại!
Cậu nghe thấy giọng nói vội vàng của Raon. Cale ngẩng đầu lên. Tấm khiên bạc của Raon trông khá chắc chắn.
Cái này đủ để cản lại nhiều dư chấn của các cuộc tấn công của White Star và Choi Han.
Thật thông minh.
Cale thở dài trước việc Raon tạo ra một tấm khiên bạc chứ không phải khiên đen. Nó chỉ là một đứa trẻ nhưng lại là một đứa trẻ thông minh, giống như người nào đó.
Mình đoán nó thật sự là con của Chúa tể Rồng. Nó cũng nhận được trình độ giáo dục của một quý tộc trẻ khi lớn lên với Eruhaben-nim.
... Thật sự đó không phải là trò đùa khi nghĩ đến chuyện đó.
Cale nghe thấy tiếng bước chân đang tiến về phía mình và vẻ mặt cậu trở nên nghiêm túc. Cậu quay đầu về hướng bước chân chỉ thấy Thái tử Valentino đang nhìn cậu với vẻ mặt vô cùng kỳ quặc.
Anh ấy đang cười, đang khóc hay đang tức giận? Anh ta há miệng muốn nói vài lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465955/chuong-150.html