Baaang, baang!
Những tia sét trắng trông có vẻ sẵn sàng giáng xuống bất cứ lúc nào và tia sét vàng hồng ngay bên dưới nó đang tạo ra những tia lửa như chúng đang cố gắng nuốt chửng lẫn nhau.
Rắc rắc, rắc rắc.
Hai bên tiếp tục tấn công như đang muốn triệt tiêu nhau.
Aura đen sáng ngời của Choi Han bắn ra từ thanh kiếm của cậu trên mặt đất.
"Choi Han."
Choi Han đã không quay đầu lại ngay cả khi Ron đã gọi cậu. Cậu chỉ hướng thanh kiếm của mình về phía bầu trời.
Ron tiếp tục nói với cậu.
"Tôi sẽ xử lý tộc Mèo."
Ron ngay lập tức biến mất trong bóng tối của bức tường lâu đài. Giống như ông ấy đã hoàn toàn biến mất.
Choi Han không nói gì.
Cậu chỉ nhìn White Star trước mặt và bắt đầu chạy về phía trước.
Tuy nhiên, White Star thậm chí còn không nhìn Choi Han.
Nhưng Choi Han không quan tâm.
Tấn công.
Lệnh đó là đủ.
Shhhh-
Một làn sương mù xám xịt bắt đầu bao quanh cậu.
Đó phải là sương mù của Mèo.
Thanh kiếm của cậu ấy vẫn đang tỏa sáng từ trong sương mù.
Choi Han bắt đầu mỉm cười khi cơ thể hoàn toàn bị bao phủ trong sương mù.
"Cái này đẹp đấy."
Một tay cậu rời khỏi thanh kiếm của mình.
"Ugh!"
Tay của Choi Han nắm lấy cổ của một trong những con Mèo. Aura đen sáng chói bắn ra từ tay Choi Han và bắt đầu bóp cổ Mèo.
Choi Han thấy Mèo trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465876/chuong-71.html