Raon tiếp tục nghiêng đầu.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Tim nó đang đập loạn xạ.
Nó không hề đau đớn.
Lo lắng? Sợ hãi? Vui sướng?
Raon không thể hiểu tại sao tim mình lại đập như thế này.
"Ngươi đang làm gì đấy?"
Raon có thể nhìn thấy Cale, người đang nắm lấy bàn chân trước đang đập vào ngực mình.
"Em út, anh muốn biết tại sao em lại làm như vậy!"
Hong đứng dưới Raon lơ lửng và cũng đang nhìn lên.
Raon bắt đầu mỉm cười.
"Không có gì! Tim ta đập rất nhanh! Đó hẳn là vì ta là Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh!"
Raon có thể nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Cale lúc đó.
"Lại bị cảm à?"
Câu hỏi đó khiến Raon nhớ lại nó đã bị cảm lạnh như thế nào khi đến thăm làng của tộc Cá voi cách đây rất lâu. Nó là một con Rồng vĩ đại và dũng mãnh, nhưng vẫn bị cảm lạnh.
Raon ưỡn ngực và đáp lại.
"Không! Ta không bị bệnh! Không phải cảm lạnh! Ta vĩ đại và dũng mãnh, vì thế ta sẽ không bao giờ bị cảm lạnh nữa!"
"Aigoo."
Cale lắc đầu. Raon đã sử dụng ma pháp điều chỉnh nhiệt độ đối với On, Hong, chính mình và những người còn lại.
"Ồ! Không lạnh chút nào!"
"Ta vĩ đại và dũng mãnh!"
Raon và Hong đang chạy qua những viên sỏi trắng hoặc trên bầu trời ngay cả khi tuyết rơi trên chúng. Sau đó Cale chuyển hướng nhìn của mình.
"Mmph!"
Sau đó cậu bối rối.
"... Eruhaben-nim?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465870/chuong-65.html