Chương trước
Chương sau


"Hai tên đó là ai?"

Những người xung quanh tòa nhà của Hiệp hội Lính đánh thuê ban đầu đã bối rối vì những người bất ngờ phóng lên từ dưới lòng đất.

Tuy nhiên, phản ứng từ các thành viên cốt cán của Hiệp hội Lính đánh thuê khác với những người khác.

"Không, không!"

"Làm sao có thể! Làm sao có chuyện như thế này lại xảy ra?!"

Ánh mắt tràn ngập kinh hoàng và hỗn loạn.

Chỗ đó đã bị sập.

Vị trí bí mật của Ghi chép, di sản văn hóa quý giá nhất trong Hiệp hội Lính đánh thuê, không, có thể là toàn bộ Đông lục địa, vị trí quan trọng đó đã bị phá bỏ.

"Thủ lĩnh!"

Thủ lĩnh của các thành viên cốt cán của Hiệp hội Lính đánh thuê không hề phản ứng với cấp dưới của mình, người đang tuyệt vọng gọi mình.

...Liệu điều này có ý nghĩa gì?

Đó là vì câu hỏi trong đầu ông.

Những tên đó đang phá hủy nơi này?

Họ đã vội vã đến đây khi biết có người đã xâm nhập vào địa phương này.

Tuy nhiên, họ không hề nghĩ đến việc sẽ có người phá hủy được nó.

Có một lý do đơn giản.

"... Chúng sẽ chôn Ghi chép như thế này? Đây có phải là thứ mà chúng định loại bỏ? Những người này là ai?"

Tại sao?

Ghi chép là một hiện vật văn hóa có giá trị có thể cấp cho bất kỳ ai sở hữu nó quyền lực và ảnh hưởng lớn.

Hiệp hội Lính đánh thuê luôn cảnh giác với người có ý định nhằm vào Ghi chép.

Trên thực tế, đã có rất nhiều người muốn ăn cắp nó.

Tuy nhiên, họ chưa bao giờ lo lắng về việc nó bị mất.

Nhưng lại điên thế nào sẽ phá hủy gần 1.000 năm Ghi chép?

Và tất cả tại đó?

"...Thủ lĩnh! Ghi chép, có phải Ghi chép sẽ biến mất?"

Nhưng những kẻ mất trí điên cuồng như thế đã xuất hiện.

"Không đâu."

Trợ lý thủ lĩnh điên cuồng lắc đầu. Tuy nhiên, đôi mắt lại  run lên vì sợ hãi khi làm vậy.

"Ta, ta chắc chắn những tên đó đã chuyển chúng đến một địa điểm khác trước khi phá hủy tòa nhà."

Ánh mắt của Trợ lý thủ lĩnh hướng về phía thủ lĩnh.

"P, phải vậy không?"

Tuy nhiên, đáp án lại đến từ một người khác.

"Phải mất ít nhất nửa năm, không, cả năm để cẩn thận chuyển hết những cuốn sách đó!"

Mặc dù chỉ có Vua lính đánh thuê biết đường đến Ghi chép, nhưng cũng có những người thủ lĩnh trong Hiệp hội Lính đánh thuê có một ít kiến ​​thức mơ hồ về vị trí và con đường ở đó.

Hiệp hội Lính đánh thuê là nơi mà sức mạnh ngang bằng với ảnh hưởng.

Các thành viên cốt cán cũng là một phần của ban lãnh đạo.

"... Hoặc là những tên đó đã di chuyển chúng bằng ma pháp. Nhưng mà chúng ta chỉ phát hiện ra bốn ma pháp được sử dụng. Không ai trên thế giới này có thể dịch chuyển nhanh hoặc di chuyển tất cả những cuốn sách đó vào một chiều không gian chỉ với bốn ma pháp được!"

Đó là suy nghĩ trong đầu của tất cả các thành viên cốt cán ở đây.

Đó là lý do tại sao mắt họ đầy kinh ngạc và hỗn loạn.

Người của Hiệp hội Lính đánh thuê không phải là những người duy nhất rơi vào tình trạng hỗn loạn.

"... Đội trưởng, không phải chúng ta nên tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra sao?"

Một thành viên của Đội Chiến đấu số hai của Arm thận trọng hỏi cấp trên của mình, Atures Poeff.

Thành viên trong đội đã rời khỏi lực lượng của Hiệp hội Lính đánh thuê trong khi quan sát xung quanh không ngừng.

... Tòa nhà của Hiệp hội Lính đánh thuê đầu tiên đang đổ nát.

Anh ta đang nhìn các thành viên của Hiệp hội Lính đánh thuê đang nhìn vào tòa nhà đổ nát với biểu cảm ngạc nhiên và hoài nghi cùng với một ánh mắt kỳ quặc.

Cả những thành viên cốt cán và những người lính đánh thuê đến sau đều dừng lại và ngây người nhìn vào tòa nhà từng là biểu tượng của tổ chức họ.

Đó là thời điểm đó.


Anh ta nghe thấy cấp trên của mình, Atures Poeff bắt đầu nói.

"... L, Làm sao người đó lại ở đây được?"

"Đội trưởng?"

Atures Poeff.

Ông ta là một sát thủ tài ba, từng giữ chức vụ cao trong gia tộc Poeff, một trong năm gia tộc sát thủ cũ ở Đông lục địa.

Thành viên trong đội đã nghe thấy Atures Poeff tỏ ra lo lắng vô cùng, sau nhiều năm.

Không, ngài ấy không lo lắng.

Ngài ấy có vẻ sợ hãi hơn.

Thủ lĩnh lạnh lùng và tàn nhẫn đó đang sợ hãi sao?

Anh ta vô thức quay đầu về phía Atures Poeff đang nhìn.

Atures không phải là người duy nhất nhìn về hướng đó.

Tất cả các lực lượng xung quanh khu vực này đang xem xét tòa nhà gỗ đổ nát và hai người vừa xuất hiện.

Đầu tiên là một ông già từ trung niên đến có tuổi với mái tóc bạc trắng.

Bên cạnh ông ta là một người đàn ông với một thanh trường kiếm, có vẻ như khoảng ba mươi tuổi.

Ít nhất có thể nói hai người đó không thuộc phe chúng ta.

Đội viên tiếp tục nhìn xung quanh.

... Và cũng không thuộc phe của Hiệp hội Lính đánh thuê.

Điều đó có nghĩa là hai người đàn ông này thuộc một phe khác.

Ai lại có thể tự tin để lộ thân phận bản thân sau khi phá hủy trụ sở đầu tiên của Hiệp hội Lính đánh thuê?

Đó là thời điểm đó.

Đội trưởng của anh, Atures Poeff nói.

Cùng lúc đó, Crock, thủ lĩnh của các thành viên cốt cán của Hiệp hội Lính đánh thuê cũng bắt đầu nói.

Giọng cả hai đều run rẩy

"... Molan."

Cả hai người họ chỉ nói một từ.

Atures ở độ tuổi cuối bốn mươi trong khi Crock mới ngoài ba mươi tuổi. Không có chuyện hai người họ không biết về hai người này được.

Bầu không khí trở nên khác biệt vào thời điểm hai người họ nói tên đó.

"Sao cơ? Molan?"

Những người trẻ tuổi nghe có vẻ bối rối.

"... Molan? Có thật là Ron Molan không?"

Mặt khác, những người đã ở đây hơn mười năm không thể che giấu được kinh ngạc khi họ tập trung ánh mắt vào người đàn ông lớn tuổi.

Đó là thời điểm đó.

"Hứcc! Lùi lại!"

Hai người đàn ông trên mái nhà nhảy lên trời.

"Lùi lại!"

"Rút lui!"

Cả Crock và Atures đều bắt đầu hét lên.

Tuy nhiên, những người khác đã di chuyển trước khi họ nói.

Không thể nào không hành động thế được.

Bùmmmmmmmm-

Một tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả một vùng.

"Aaah! X, xuống!"

"C, cái gì...!"

Mặt đất rung chuyển. Những người ở phía sau nhanh chóng cúi người. Những người rút lui há hốc mồm kinh ngạc.

Boooooooooooom-

Mọi thứ đều bị nuốt chửng.

Đúng, có vẻ như căn cứ ban đầu đã bị nuốt chửng hoàn toàn.


Nơi đó không chỉ bị phá hủy.

Hiệp hội Lính đánh thuê đã dần dần mua đất xung quanh căn cứ của Hiệp hội Lính đánh thuê ban đầu.

Đó là cách họ ngăn không cho các tòa nhà khác xâm nhập vào khu vực này và để trống khu vực xung quanh Hiệp hội Lính đánh thuê.

"... Thủ lĩnh, tôi không nghĩ có lý do gì để quay lại xa hơn."

Crock không thể đáp lời thuộc hạ của mình và chỉ tiếp tục nhìn về phía trước.

Tòa nhà bằng gỗ và khu vực trống xung quanh nó.

Khu vực đó tạo ra một vòng tròn lớn và vỡ vụn.

"...Hử?"

Một trong những thành viên của Arm đã nhìn vào bên trong vòng tròn lớn đó rồi bối rối.

"...Nội thất? Bàn?"

Anh ta đang nhìn xuống ít nhất 10 mét. Anh có thể nhìn thấy đất, đá và các mảnh vỡ từ tòa nhà bằng gỗ. Anh ta cũng có thể nhìn thấy hàng trăm món đồ nội thất lớn như bàn làm việc trong đó.

Cái rãnh mới này đã phơi bày mọi thứ mà không che giấu bất cứ điều gì.

Đó là lý do cho nó.

"Có lẽ? Đội trưởng!"

Thành viên Arm đã có một suy nghĩ chính xác về nơi này.

"...Tôi hiểu rồi."

Đội trưởng Atures mà thành viên trong đội đang nhìn, gật đầu.

"Đó là nơi họ lưu giữ Ghi chép."

Đó là lý do tại sao những người của Hiệp hội Lính đánh thuê đã đổ xô đến và đó là lý do tại sao họ đang cực kỳ kinh hoàng.

Ánh mắt của Atures Poeff bắt đầu di chuyển.

"Ron Molan."

Các thành viên trong đội cũng chuyển hướng nhìn của mình bắt đầu run rẩy.

Khi nào?

Một phần của Đoàn Chiến đấu số hai đi cùng Atures đã lùi lại vị trí này để né tránh mặt đất đổ nát.

Có một ngôi nhà nhìn bình thường nằm ở đây.

Và trên nóc ngôi nhà đó...

Một người đàn ông với mái tóc bạc trắng đang nhìn xuống các thành viên của Arm từ ngôi nhà cách họ không xa lắm.

"Tộc trưởng, ông vẫn cứ lén lút như vậy."

Đội trưởng Atures bắt đầu nói chuyện với người đàn ông trạc sáu mươi một cách thân thiện. Tuy nhiên, thái độ của hắn thay đổi khi ông lão nhìn chằm chằm vào hắn mà không nói gì.

"Chắc hẳn nhờ vào khả năng lén lút của cậu mà cậu mới trốn thoát được nhỉ. Cứ như một con chuột chết tiệt."

Mười lăm năm trước.

Đó là khi phần lớn gia tộc Molan bị giết.

Họ không thể tìm thấy xác của Ron Molan, tộc trưởng, và con trai của ông, Beacrox Molan.

"Ông đã chạy trốn rất tốt đến nỗi chúng tôi không thể tìm thấy được ông đấy."

Atures bắt đầu chế nhạo.

"Tôi đã nghĩ ông đang sợ hãi và trốn tránh. Thế cơn gió nào đã đưa ông đến đây vậy? Ông chán việc sống sót lén lút rồi à?"

Bộp.

Có người đã nhảy qua một số mái nhà và hạ xuống sau Ron. Atures nhìn người đó và tiếp tục nói.

"Dường như con trai ông vẫn còn một đoạn đường dài phía trước. Lâu rồi không gặp. Ta là người đã đến thăm nơi của cậu một vài lần khi cậu còn nhỏ. Không biết cậu còn nhớ người chú này không?"

Atures cười rạng rỡ lộ ra hàm răng.

Hắn nghe thấy một giọng nói lành lạnh ngay lúc đó.

"Đúng, là Atures. Đó là lý do tại sao ngươi giết tất cả các thành viên trong gia tộc của chính mình?"

Nụ cười biến mất trên khuôn mặt Atures.

Atures Poeff.


Hắn đã từng là người của gia tộc Poeff, một trong năm Gia tộc Sát thủ.

Hắn là người đã đứng ra giết gia đình của bạn Vua lính đánh thuê, gia đình của Glenn Poeff.

"Ngươi không trả lời lại à."

Atures có thể nhìn thấy nụ cười nhân hậu trên khuôn mặt Ron.

Tuy nhiên, đôi mắt lạnh lùng của Ron lại không hề nhân hậu chút nào. Đôi mắt lạnh lùng đó nhìn về phía Atures đang ở dưới đang ngước nhìn ông.

"Có vẻ như ngươi mới là một con chuột khốn nạn đang sợ hãi, không phải ta rồi."

Đó là thời điểm đó.

Ron cười thầm.

Tay ông sau đó di chuyển.

"Ugh!"

Một tiếng rên rỉ nhỏ ngay sau đó.

Ánh mắt của Atures bắt đầu chuyển động.

"... Đ, Đội trưởng."

Đó là người đi cùng Atures trong nhiệm vụ này thay cho Đội trưởng Đội trợ lý của hắn.

Có một con dao găm nhỏ ngay trước chân người đó.


Người này đã lặng lẽ di chuyển về phía tòa nhà nơi Ron đang đứng.

Atures có thể nhìn thấy thành viên trong đội đang kinh ngạc khi nghe thấy tiếng cười nhẹ của Ron bên tai.

"Thuộc hạ của ngươi thậm chí còn giống những con chuột chết tiệt hơn."

Hắn cắn chặt môi.

Hắn đã nhận ra điều đó ngay khi nhìn thấy Ron.

Không, hắn đã nhận ra điều đó ngay khi nhìn thấy cơ thể của Ron.

Ron vẫn khỏe mạnh dù đã ở tuổi sáu mươi.

Ông ta cũng thể hiện rõ hiện diện của mình.

Chỉ có người đã trau dồi kỹ năng của họ mà không để mất căng thẳng trong cơ thể dù chỉ một giây mới có thể xuất hiện như vậy.

"Atures, ngươi không đồng ý sao?"


Đó là lý do tại sao Atures không thể lao về phía Ron ngay khi nhìn thấy ông ta.

"Hm? Một con chuột không có não. Làm thế nào ngươi lại có thể có những thành viên trong đội như vậy?"

Ánh mắt của Atures hướng về phía Ron.

Ron đang cười nhưng đôi mắt thì lạnh lùng.

"Sẽ tốt nếu tất cả các người đều tiến lên tấn công cùng lúc."

Vài thành viên của Arm nhìn về phía Atures.

Tuy nhiên, Atures không dám di chuyển ngay cả sau câu khiêu khích của Ron. Điều này cũng tương tự đối với những thuộc hạ của hắn, những người đã ở bên hắn ít nhất mười lăm năm.

Ron Molan.

Ông ta là ai?

Ông ta là người có đủ kỹ năng để loại bỏ năm gia tộc Sát thủ và chỉ tạo ra một gia tộc.

Đó là lý do tại sao ông ta có thể thoát khỏi cuộc tấn công dữ dội của Arm mà ngay cả White Star cũng hỗ trợ trong sự kiện đó.

Ông ta đã làm được như vậy cùng với đứa con trai mình, một cậu bé chưa học gì về ám sát cũng như ẩn thân.

Người đó đã trở lại.

Ông ta đã trở lại để nói những điều sau đây.

"Nếu các ngươi có thể bắt được ta."

Hãy đến với ta nếu các ngươi, có thể bắt được ta.

"Và các ngươi sẽ phải sẵn sàng."

Tuy nhiên, khoảnh khắc cố gắng chống lại ta...

"Bọn ta sẽ đến để tặng cho các ngươi cái chết khi đêm đến."

Họ sẽ phải cảm thấy sợ hãi hàng đêm.

"Bọn ta sẽ xử lý tất cả các ngươi mà không bỏ sót một người nào."

Những điều độc ác đang phát ra từ miệng một ông già.

Tuy nhiên, điều Atures lo ngại không phải là điều đó.

Khi đêm đến, bọn ta sẽ-

Bọn ta.

Atures cảnh giác với từ đó.

Không, nó đang làm hắn lo lắng.

"...Bọn ta?"


Câu hỏi đó thốt ra từ miệng hắn và được đáp lại một cách nhẹ nhàng.

"Mười lăm năm, đó không phải là thời gian chỉ riêng cho tất cả các ngươi."

Atures lạnh sống lưng và vô thức hét lên. Tuy nhiên, hắn không có cơ hội để nói bất cứ điều gì.

"Ron Molan!"

Ron quay đầu lại.

Có những người đang lao về phía họ với những đường gân nổi rõ trên mặt.

Tất nhiên, họ là thành viên cốt cán của Hiệp hội Lính đánh thuê.

Khi anh tiến về phía Ron, cảm xúc của Thủ lĩnh Crock đang ở trên một chiếc tàu lượn siêu tốc.

"Đã lâu không gặp, nhóc con."


Crock bắt đầu cau mày sau khi nghe những gì Ron vừa nói với mình.

Bây giờ anh đã là thủ lĩnh của các thành viên cốt cán, tuy nhiên, mười sáu năm trước, anh chỉ là một đứa trẻ than thở mỗi ngày trong một con hẻm nhỏ.

Có một người đã dạy cậu bé đó cách sử dụng một thanh kiếm.

"Lâu rồi nhỉ."

Crock nhận thấy Beacrox đang quay đầu về phía mình.

Đây là người mà anh đã học cùng trong một năm.

Crock nắm chặt bàn tay đang cầm thanh trường kiếm của mình.

Anh đã học các kỹ thuật trường kiếm trong một năm trước khi gia nhập Hiệp hội Lính đánh thuê với tư cách là thành viên xếp hạng thấp nhất. Đó là lý do tại sao anh có thể trốn tránh tình huống khủng khiếp đó mười lăm năm trước.

Anh nghe thấy một giọng nói lạnh lùng.

"Bằng cách nào đó, nhóc con ngươi đã đạt được vị trí thủ lĩnh rồi."

Giọng nói lạnh lùng đến nỗi ai nghe thấy cũng lạnh người.

Tuy nhiên, người đang nói là Ron Molan.

Crock biết đây chính là Ron thật.

Tuy nhiên, Crock vẫn hướng thanh trường kiếm của mình về phía Ron.

Anh hiện là người cần bảo vệ hiệp hội vì Vua lính đánh thuê không có ở đây.

"Ron Molan! Có phải ông là người đã phá hủy tòa nhà chi nhánh đầu tiên?"

Anh hỏi Ron một câu.

Hành động của Crock sẽ thay đổi dựa trên phản ứng của ông ta.

Bàn tay đang nắm chặt thanh trường kiếm của anh không hề run lên. Mười lăm năm đã biến Crock thành một người lớn đáng tin cậy, người biết tầm quan trọng của trách nhiệm và nghĩa vụ.

"Haha-"

Anh có thể thấy Ron bắt đầu cười.

Ron đã lớn hơn, nhưng ông ấy vẫn thế. Ông ấy vẫn toát ra vẻ ngoài của một con dao găm lạnh lùng.

Ron nhìn Atures, Crock và những người theo sau hai người họ và đưa hai tay ra.

Sau đó ông ấy bình tĩnh nói.

"Phá hủy?"

Mọi người quay về phía Beacrox ngay lúc đó.

Tuy nhiên, Ron vẫn tiếp tục nói.

"Nó vẫn chưa bị phá hủy hoàn toàn."

Mọi người há hốc mồm.

Beacrox Molan.

Họ có thể nhìn thấy những quả bom ma thuật trong tay Beacrox.

"Không đời nào-!"

"... Đ, đó!"

Ron nghe thấy một giọng nói dễ thương trong đầu khi những người bối rối nhìn ông.

- Ông già nước chanh! Nhân loại nói hãy ném bom khi hắn đưa ra tín hiệu! Nhân loại cũng nói chúng ta cần đảm bảo không được để lại dấu vết dù là nhỏ nhất nếu chúng ta làm điều đó! Ta đồng ý với hắn, và những người còn lại trong chúng ta cũng đồng ý làm vậy đó!

Giọng nói phấn khích tràn ngập trong đầu Ron.

- Tất nhiên, ta sẽ tạo một tấm khiên để không ai bị thương. Chỉ cần tin tưởng Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh ta đây! Ông hiểu rồi chứ, ông già tốt bụng?!

Khóe môi Ron bắt đầu nhếch lên.

Ông ta có một nụ cười lạnh lùng khác xa với nụ cười nhân hậu thường ngày.

- Chúng ta sẽ phá hủy mọi thứ! Chỉ cần tin tưởng ở ta!

Ron nhìn về phía những người đang nhìn mình và bắt đầu nói.

"Đã đến lúc nhà Molan bắt đầu lại."

Gia tộc Molan bị thảm sát.

Tình huống này khá tuyệt vời để tạo ra khởi đầu mới của họ.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.