Không ai dám mở miệng. Họ chỉ có thể tròn mắt nhìn nhau. 
Tôi vừa nghe thấy gì? 
Không, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? 
Những ánh mắt đang nhìn xung quanh lại hướng về phía trước. 
Họ có thể thấy Ngài Bernard bắt đầu nói. 
"Thánh tử, đã lâu rồi kể từ lần cuối chúng ta gặp nhau, nhưng tôi không biết ý của cậu là gì." 
Ông ấy không tỏ vẻ bối rối. 
Nhưng vẻ mặt cứng đờ như không hiểu Jack đang nói gì. 
"Cậu nghĩ tôi là Tháp chủ? Điều đó hoàn toàn không thể nào. Tôi chỉ là một kỵ sĩ mong muốn hòa bình cho Đế quốc." 
Bernard lắc đầu với Thánh tử Jack, người vẫn đang đưa tay ra. 
"Và chúng tôi đã chờ đợi người, Thánh tử. Cậu và Thánh nữ- " 
Ngón tay của Ngài Bernard chỉ về phía bóng tối. 
"- Đã làm điều đó." 
Đó là nơi được cho là tỏa sáng nhất. 
Giáo đoàn Thần Mặt trời lâu đời nhất của Tây lục địa. 
Giáo đoàn đó đã trở nên hoang tàn và chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ trong bóng tối. 
Người mặc áo choàng của Tháp chủ bước tới. 
"Thánh tử, cậu có thể bắt tay với tôi." 
Đó là Tháp chủ có khuôn mặt nhăn nhó. Ông ta thở dài rồi thất vọng nhìn về phía Thánh tử Jack. 
Kỵ sĩ Mèo, Rex chuyển sang đứng sau Jack sau khi nhìn thấy phản ứng của người tự nhận là Tháp chủ. 
Ngài Bernard, Tháp chủ, Thánh tử Jack, và Ngài Rex. Bốn người họ đứng đối mặt nhau. 
- Nhân loại!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465834/chuong-29.html