Thật tốt khi có thể cười vui vẻ như vậy. 
Cale tiếp tục cười khi thấy Rosalyn cũng cười như cậu, Eruhaben cũng khúc khích, và những người khác thì bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra. 
"Hahahaha- hự!" 
Cậu cười thoải mái nhưng đột ngột ngừng lại. 
Sau đó cả người cong về phía trước. 
"... Hừ!" 
Cale vô thức hít một hơi thật sâu. 
Cậu ngậm chặt miệng để ho ra máu và bật ra tiếng rên. 
- Nhân loại! Sao vậy? Ngươi không ổn sao? 
Raon lo lắng hỏi. Rosalyn lập tức qua đỡ Cale. 
"Thiếu gia Cale! Cậu có phải-" 
Ánh mắt của Rosalyn đang quan sát làn da của Cale nhanh chóng tập trung vào chỗ khác và ngừng lại. Ánh mắt cô ấy đang nhìn khung cảnh qua vai Cale. 
Bầu trời đang dần trở nên sáng hơn khi màn đêm sắp kết thúc. 
Bầu trời xanh đã được chiếu đủ sáng để nhìn thấy rõ những thân cây đen đang bao trùm cả Khu vực 7. 
Rosalyn cắn chặt môi. 
Không có bữa ăn nào là miễn phí cả. 
Khu vực 7 hiện tại toàn là những thân cây đen đan xen nhau. Nhưng, không có tòa nhà nào bị phá hủy cả. 
Chúng chỉ chiếm không gian giữa các tòa nhà, con người và cây cối. 
Cô ấy quay lại nhìn Cale sau khi nhìn khắp nơi vài giây và tập trung vào việc hỗ trợ cậu. 
"... Thiếu gia Cale." 
Cô có thể nhìn thấy bàn tay của Cale. 
Những đầu bàn tay trắng nõn đang run lên. 
Khóe môi Rosalyn run rẩy. 
Đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465820/chuong-15.html