''Mạc Tử Ngôn! à.. không bệ hạ hãy để ta tham gia xin người'' Nàng cúi đầu xuống đất nén lại cơn tức giận bây giờ tức giận với hắn không phải là tự gây họa cho bản thân nàng mà còn chẳng thể giúp gì được
''Ta nói rồi.. nàng không'' Bàn tay của Diệc Thần chạm nhẹ lên vai của hắn, hắn bất chợt quay đầu lại
''Hãy để nàng ấy tham gia đi'' Diệc thần cười với hắn, đôi bàn tay của Diệc Thần hắn cảm nhận được sự cầu xin và sợ hãi vì thời gian đã không còn nhiều nữa
Hai hàng lông mày thanh thoát nhíu lại trên gương mặt đẹp tuyệt mỹ của hắn, hắn gạt tay của Diệc Thần xuống lãnh đạm nhìn về phía nàng
''Nàng có thể tham gia, ta đồng ý với nàng''
Hai mắt của nàng sáng lên như vừa có được một tia hy vọng, cảm giác vui vẻ của nàng Diệc Thần cũng có thể cảm nhận được, nếu như vừa nãy hắn không đứng ra thuyết phục hắn cho nàng thì có lẽ Mạc Tử Ngôn sẽ không bao giờ đồng ý, hắn làm vậy cũng vì nàng nhưng cũng vì lợi ích của hắn, vì nàng lại nhiều hơn không hiểu sao từ lúc nào hắn lại rất muốn nàng cười, nụ cười của nàng đẹp tựa mặt trời vậy nên ta muốn nàng luôn cười như thế
''Thiếp sẽ không làm bệ hạ thất vọng đâu, cảm ơn ân tình của bệ hạ'' Nàng đứng phắt dậy cười vui vẻ rồi cùng quốc y nhanh chóng rời khỏi điện, phải nhanh lên không thì sẽ không kịp nữa
'Nương nương hãy đợi thần với'' Quốc y vội vàng cách y phục chạy theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-hoang-phi-ho/179346/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.