""Tử Ngôn"" Giọng nói của nàng vẫn thanh thiết, trong trẻo như xưa ngay cả cách nàng gọi hắn hắn cũng chưa từng quên đi
Tử Ngôn, Tử Ngôn
Chàng xem thiếp có gì cho chàng, Mạc Tử Ngôn...!
Nàng mỉm cười nhìn hắn nụ cười chứa đầy sự bi ai đau khổ khi nàng nhìn thấy nữ nhân đứng bên cạnh hắn, nàng ta vô cùng tuyệt diễm so với nàng chẳng hơn là bao đôi mắt màu ngọc thủy năm đó lại hiện lên trước mặt hắn, nữ nhân hắn yêu thương nhất, nữ nhân mà hắn dành hết sự sủng ái tốt nhất thế gian này cho nàng nàng đang ở trước mặt hắn ánh mắt đau thương nhìn hắn, tim hắn lại khẽ đau nhói
Có phải đây chính là giấc mộng mà hắn luôn mơ tới không, sau khi nàng mất đi hắn đêm nào cũng dằn vặt trong đau khổ một giấc ngủ yên bình cũng chưa từng được nếm trải trong giấc mộng ấy hắn luôn mơ tới nàng nhìn nàng vẫn bình an với nụ cười trên môi cũng là lúc hắn tỉnh giấc, hắn chưa bao giờ muốn mình tỉnh lại chỉ mong dù là trong giấc mộng có thể được nhìn thấy nàng bình an, mỗi khi hắn tỉnh dậy là từng ấy dòng nước mắt đau khổ rơi xuống tim hắn như bị ai bóp nghẹn
Nỗi thống khổ, bi ai này có ai hiểu được cho hắn
Nhược Hy nhíu mày, cúi mặt xuống tim nàng đau thắt lại dường như sắp khóc nhưng vẫn cố ngăn cho giọt lệ chảy xuống thì ra người ở dưới chính điện kia chính là hoàng hậu Thiên Nhi mà mọi người vẫn thường hay nhắc tới, nàng ấy rất xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-hoang-phi-ho/1564828/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.