Hoàng Hiểu Quyên xoa xoa cái bụng đau, có chút gấp không chờ nổi, "Khi nào nó mới gặp rắc rối?"
Trương Khải Minh liếc cô ta một cái, phảng phất như nói việc nhà, "Em đưa bao nhiêu tiền?"
"Hôm nay cầm 500," Hoàng Hiểu Quyên đáp, "Em sợ nó mua đồ cho thằng nhãi Tiểu Phong kia, tiêu xài phung phí, lúc về chắc không thừa là bao."
"Ừm, vậy em cầm chìa khóa chưa?" Trương Khải Minh hỏi, "Chìa dự phòng đang ở chỗ Hiểu Hà đúng không? Nha đầu Hạ Miên kia hôm nay chắc hắn không vào cửa được, nhưng cũng không cần lo, dù sao nó thích chơi với đám hồ cẩu bằng hữu như thế, thiếu gì chỗ để ở."
Nói cách khác, nếu Hạ Miên không có tiền, cho dù không đi cùng đám lưu manh, thì cũng không thể vào nhà, lưu lạc đầu đường.
Hoàng Hiểu Quyên cười lạnh, sau khi mấy tên lưu manh đó nháo nhào lên, ngay cả bác Lưu thích lo chuyện bao đồng kia không sỉ vả cô ta nữa, bình thường họ hàng sống nhờ bảy tám ngày còn thấy phiền, huống chi là du côn đang lướt khướt tìm người.
Cho dù kết quả như thế nào, đều khiến cô ta thật cao hứng.
Chờ nha đầu kia ăn đủ khổ rồi, chắc chắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà thôi!
Hoàng Hiểu Quyên càng nghĩ càng hưng phấn.
Trương Khải Minh nhắc nhở, "Em nói sổ tiết kiệm ở trường học, thì đến đó lấy đi."
"Hả?" Đầu tiên là Hoàng Hiểu Quyên sửng sốt, ngay sau đó mới nói, "Đúng vậy, nha đầu đó động một cái là đòi báo cảnh sát, lúc đó nó không có tiền báo cảnh tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-di-nho-cua-phao-hoi-thien-tai/231764/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.