Từ thành phố Minh về huyện Minh Khê không tính là xa, kiếp trước có phương tiện di chuyển tốt chỉ mất khoảng một giờ, nhưng mà thời đại này rất thiếu xe buýt.
Hạ Miên ôm Tiểu Phong lung lay ngồi trên xe khách màu đỏ, trên đường quốc lộ đi đi dừng dừng năm sáu tiếng, thiếu chút nữa hỏng cả người.
Tới nhà ga huyện Minh Khê, Hạ Miên chờ không nổi ôm Tiểu Phong lao xuống, vận nội công hít ra thở vào hai lần mới cảm thấy bản thân sống lại.
Tiểu Phong cũng héo rũ, gia hỏa này say xe, nửa đường ăn mỗi quả táo cũng nôn ra hết.
Cô trực tiếp bỏ hai tệ mướn xe về Hạ gia.
Hạ gia ở cạnh trung học Minh Khê, vị trí không tồi, là thời điểm ông Hạ còn sống cùng cha Hạ chọn.
Bên trong có sáu gian chính và một đại viện, sau vì ông Hạ qua đời, cha cô sinh bệnh mà bị chú hai vô lại nhân lúc cháy nhà đi hôi của, hiện giờ chỉ còn thừa hai gian.
Hai gian này cũng là sau khi mẹ Hạ mất, chú hai nhìn chằm chằm.
Cửa viện là cửa gỗ bình thường, khóa là cái chốt đơn giản, nhưng mà bức tường không cao hơi lõm xuống, có dấu vết leo lên rõ ràng, người đột nhập ngoài chú hai tự coi đây là đồ của mình ra thì không ai khác.
Sau khi Hạ Miên mở cửa, phát hiện sân vườn cực kỳ sạch sẽ, không phải loại sạch sẽ bình thường, mà giống như bị thổ phỉ càn quét, không chừa một thứ gì.
Từ trí nhớ nguyên chủ trước khi đi đáng nhẽ ra ở góc tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-di-nho-cua-phao-hoi-thien-tai/1017513/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.