“Ủa, sao trong đây có một con cá cá thôi vậy ta?” Cô bé gãi đầu, đôi mắt xinh đẹp tất cả đều là hoang mang khó hiểu.
Bé căn bản không thể tưởng tượng được, đây là thành quả của ông cố nội được bé khen câu cá rất lợi hại, rất lợi hại phí hơn phân nửa thời gian câu đi lên… Một con cá cỏn con…
Trước đó hai cô cháu phóng sinh bầy cá, người hầu thấy thùng cá trống không, lại thấy hai người không câu nữa, vì thế cất thùng vào trong kho.
Bởi vì thùng đựng cá đều có hình dạng giống nhau, vì thế Lục Lê nghĩ lầm cô và bé không chú ý, chừa sót một em bé cá cá.
Nhưng sao, còn may là bé thấy.
Cô bé tính thả em bé cá cá về với ba mẹ cá cá. Thùng chưa rất nhiều nước, Lục Lê gian nan khó khăn lắm mới kéo cái thùng tới hồ nước, đang định phóng sinh em bé cá cá, thì nhìn thấy ông cố nội đang ngồi ở chỗ hồi nãy của bé câu cá, thì nghe ông cố nội hừ lạnh chuyện xưa nhắc lại.
“Già đầu rồi, một đống tuổi mà còn khờ quá vậy con, mày tưởng tao là con nít sao, ngay cả loại nói dối này cũng dám soạn ra gạt tao, nhìn là biết, lũ cá làm gì mà thích con nhóc vô dụng kia, rõ ràng chính là đói bụng, mà bờ bên này lại có nhiều rêu, cho nên mới lại đây. Hừ, còn muốn gạt tao…”
“Ba, con…”
Loading...
Đúng lúc này…
“Bùm” một tiếng, một dàn cá Cẩm Lý màu đỏ tươi đột nhiên từ trong nước nhảy ra tới, bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773842/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.