Mặt trời hôm nay không tính là năng nhưng nhiệt độ không khí vẫn rất cao.
Người giúp việc thấy thế thì tới lấy ô ra che, lại đặt một chiếc bàn nhỏ trên đó để đầy đồ ăn và nước uống, chuẩn bị cho mọi tình huống.
Ông cụ ngồi dưới cây dù, ông cụ nhăn nheo cầm cần câu quý giá.
Ông hơi nheo mắt, ánh mắt sắc bén rơi vào mặ hồ, vẻ mặt thản nhiên đợi cá cắn câu.
Ông bắt đầu câu cá khi còn trẻ và không bao giờ dừng lại.
Ngày nay tuy đã già nhưng kỹ năng câu cá vẫn hoàn hảo như xưa, không ai hiểu rõ hơn ông cách câu được cá trong thời gian ngắn nhất và phương pháp hiệu quả nhất.
Trò này giống như đánh bài, càng câu càng nghiện.
Bỗng nhiên ông cụ liếc mắt nhìn về phía cách đó không xa, ông cụ khinh thường hừ lạnh.
Loading...
Bên kia Tống Thanh Uyển và cô bé dưới sự giúp đỡ của người giúp việc đã nhấc cái dù che nắng lên.
Các cô ngồi dưới ghế, rút cần câu từ trong túi ra, gác bên hồ, dường như cũng chuẩn bị câu cá.
Tư thế kia xem ra có vẻ không chuyên nghiệp.
Ông cụ khịt mũi khinh thường, trên khuôn mặt già nua lộ ra vẻ khinh thường và mỉa mai.
Phụ nữ đúng là phụ nữ, nhìn thế kia thì có thể câu được cái gì chứ?
Cùng lắm là chỉ giết thời gian thôi.
Quả thực lãng phí một cái hồ tốt của ông!
Tâm trạng của ông lão bây giờ cũng giống như cuối cùng ông cụ đã mua được một chai rượu vang đỏ đắt tiền, êm dịu, lâu năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773835/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.