“Có chuyện gì?”
Sau khi tắm xong giọng của Lục Quân Hàn hơi khàn khàn, nghe giống như anh đang có chút không nhẫn nại vậy.
“Ngài có thể ra đây một lúc được không?” Giọng nói của người quản gia rất nhẹ rất nhẹ, như thể anh ta đang sợ sẽ làm phiền gì đó vậy: “Có chuyện này, có thể chỉ có ngài mới giải quyết được!”
Lục Quân Hàn khẽ cau mày, đôi mắt hiện lên vẻ bực bội khó tả, anh bước tới, mở cửa rồi lạnh lùng nói:
“Cuối cùng thì đã có chuyện gì...”
Câu nói của Lục Quân Hàn đột nhiên dừng lại khi anh nhìn thấy kẻ cầm đầu đang ngồi trên mặt đất trước mặt anh và gục gà gục gặt ngủ thiếp đi.
Cô gái nhỏ vẫn mặc chiếc váy ngủ hai dây màu trắng đó, vào ban đêm khuya như thế này nhìn như thế có cảm giác sẽ rất lạnh.
Đôi mi dài rủ xuống mí mắt, đôi má trắng nõn trông rất bầu bĩnh và mềm mại, cái miệng nhỏ nhắn của bé khẽ mở, hô hấp nhẹ nhàng, lúc ngủ say, bé xinh đẹp thanh tú như là búp bê.
Bé đang tựa vào đầu vào bên cạnh cửa, trên tay bé ôm một cái gối lớn, chính là chỉ cuộn tròn lại thu mình ở một góc nhỏ.
Loading...
Bé nhỏ nhỏ chẳng khác gì một chú mèo sữa tội nghiệp vô gia cư.
Mọi người không dám đánh thức bé, mà cũng không thể nhẫn tâm đánh thức bé được.
Đôi môi mỏng của Lục Quân Hàn mím chặt, anh chợt nhớ ra chuyện bé con này đã nói rất nhiều lần là đêm nay bé muốn ngủ với anh, nhưng lúc đó anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/158939/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.