Từng có một đứa trẻ xuất hiện ở trước mặt Lục thiếu, một câu cũng chưa nói, đã bị Lục thiếu ném đi ra ngoài không lưu tình.
Nghe nói đứa trẻ kia bị Lục thiếu làm sợ tới mức hiện tại mỗi tối ngủ đều còn làm ác mộng, ngày thường nhìn thấy Lục thiếu thì như chuột nhìn thấy mèo, quay đầu là chạy.
Có thể thấy được bóng ma tâm lý có bao nhiêu sâu.
Nhìn gương mặt trắng trẻo mềm mại của Lục Lê, bé còn đang chớp chớp lông mi mắt tỏa sáng nhìn Lục thiếu nhà ông, trái tim luyện qua trăm ngàn lần, đã trở nên sắt đá của quản gia hiếm khi nổi lên một tia không đành lòng.
Ông hít sâu một hơi, trước lúc Lục Quân Hàn phát tác, vội vàng quay đầu nhìn dàn vệ sỹ cùng đám hầu gái, lạnh lùng nói: “Tôi nói lại lần nữa, đây là con cái nhà ai, lập tức mang ra khỏi nơi này, lập tức.”
Việc này không phải chưa từng xảy ra.
Hai tháng trước, có một hầu gái to gan lớn mật, không biết là đọc tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo quá nhiều hay là đầu óc nước vào. Cư nhiên dám thừa dịp nhà họ Lục tổ chức tiệc, trong lúc hỗn loạn, mang cháu ngoại trai vào nhà họ Lục, còn cố ý làm cháu ngoại trai kêu Lục thiếu là ba.
Cô hầu gái cũng quá ngu, thấy Lục thiếu không gần nữ sắc, nên muốn lợi dụng trẻ con tới làm Lục thiếu mềm lòng. Chờ Lục thiếu mang theo cháu ngoại trai của cô đi tìm người thân, như vậy tự nhiên sẽ biết đến sự có mặt của cô ta, kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/158914/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.