Trong phòng bệnh yên tĩnh, Mạnh Nịnh nằm trên giường bệnh.
Cô tựa như thấy được mình và Khương Diễm sâu trong trí nhớ.
Đó là một ngày giữa hè, tiếng ve kêu trong hoa viên nhà họ Hứa không dứt.
Thiếu niên mặc đồng phục mùa hè trường Thịnh Dương, cả người gầy hơn bây giờ rất nhiều, mặt mày đen sạm, hai mắt sâu hoắm, hơi thở âm trầm lạnh lẽo.
Không biết vì sao, cậu không giống Hứa Nhiên và Tống Tinh Thần được trực tiếp tuyển thẳng, mà lại tham gia kỳ thi đại học, trở thành người đứng đầu ba môn khoa học tự nhiên ở Nam Thành.
Sau khi có thành tích thi, có rất nhiều trang báo nổi tiếng ở Nam Thành đều muốn phỏng vấn Khương Diễm.
Mạnh Nịnh bị Hứa Văn Thanh nhốt ở trong nhà, mấy ngày nay vẫn thường xuyên nghe nhóm người làm nói chuyện về cậu.
“Cũng không biết Khương Tuệ Như sinh đứa nhỏ cho ai, không nhắc tới dáng vẻ đoan chính đó, đầu óc còn tốt như vậy.”
“Có thể thấy cậu ta sau này nhất định có tiền đồ mở rộng.”
“Sớm biết vậy trước đây tôi đã đối xử tốt với cậu ta hơn một chút.”
“Cô thôi đi, trước khi Khương Tuệ Như bị đuổi khỏi nhà, mỗi ngày đều leo lên đầu chúng ta tác oai tác quái, cô quên cả rồi à? Hơn nữa dù cho sau này thằng nhóc kia có phát đạt, người ta còn nhớ cô là ai à…”
Nhìn thấy Khương Diễm và Lục đại thiếu gia từ bên ngoài tiến vào, người làm đều im bặt.
Một mình Khương Diễm lên lầu, vào phòng Mạnh Nịnh.
Thiếu nữ đang ngồi trên sàn nhà lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-be-cung-cua-phan-dien-co-chap/399206/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.