Vừa tới văn phòng, Mạnh Nịnh lập tức tự kiểm điểm bản thân, “Thầy ơi, em sai rồi, lần sau em không…” 
Dương Minh Viễn lập tức khoát tay, thân thiết nói, “Không có việc gì, lần sau không được thế nữa, gọi em tới cũng chỉ để nói chuyện thi cử của em thôi.” 
“…” 
Mạnh Nịnh không hiểu, cô ‘à’ một tiếng, “Thầy ơi, thi cử gì ạ?” 
Dương Minh Viễn kiên nhẫn giải thích, “Là thế này, sáu tháng cuối năm có một cuộc thi Olympic toán thanh thiếu niên quốc gia, thời hạn đăng kí cũng sắp hết cho nên thầy muốn nói thẳng, là một chủ nhiệm lớp, thầy hi vọng em có thể tham gia.” 
Ngừng một chút, ông lại nói, “Em có biết từ trước nay Thịnh Dương có tiến cử học sinh vào thẳng các trường đại học top đầu cả nước không?” 
Mạnh Nịnh khẽ gật đầu, “Em đã từng nghe ạ.” 
Dương Minh Viễn ‘ừm’ một tiếng, “Thầy cũng muốn nói cụ thể cho em nghe chuyện này, danh sách tuyển thẳng là điều ai cũng mong muốn, vậy nên tất nhiên trường ta sẽ nghiêm khắc trong việc tuyển chọn học sinh. Căn cứ vào kết qua hai năm trước của em có vẻ hơi khó, nhưng nếu em có thể đạt được giải thưởng cao trong kì thi này em sẽ có ưu thế hơn nhiều người khác, cũng không sợ thành tích những kỳ học trước thấp hơn bọn họ.” 
“Thầy còn nhớ bài kiểm tra đợt trước thầy có ra một bài tập khó, lúc ấy lớp ta chỉ mình em làm được, lần thi toán lần này cũng rất tốt, em đã làm bài tập bằng phương pháp khác rất đơn giản, cũng không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-be-cung-cua-phan-dien-co-chap/399190/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.