Trong nhà họ Lục ở nước ngoài.
Lục Nhan Thanh đứng trong thư phòng mình, máy tính trên mặt bàn đột nhiên nhận được một tin nhắn, phát ra tiếng ‘đinh’.
Anh chậm rãi xoay người, đi đến trước bàn, đầu ngón tay phủ trên con chuột mở ra bức thư kia, cặp mắt đào hoa của người đàn ông lập tức bao phủ một lớp âm trầm.
Trong thư có vài tấm ảnh chụp.
Trong đó có một tấm, thiếu nữ trong sáng đang ôm một con mèo bông màu đen, ngẩng đầu mỉm cười nhìn thiếu niên phía trước.
Mà thiếu niên tuấn tú lạnh lùng kia, trên mặt dù không có cảm xúc nhưng sâu trong đôi mắt có chứa một tia dịu dàng tình cảm khó che đậy.
Đôi mắt Lục Nhan Thanh âm trầm biến đổi, ngón tay dần dùng lực, lòng bàn tay bóp chặt con chuột, từng chút bắt đầu vỡ vụn.
Lục Nhan Trúc thấy cửa thư phòng không đóng kín, cũng không gõ cửa, đẩy thẳng ra, đi tới bên cạnh Lục Nhan Thanh, “Anh ơi, ông nội gọi anh…”
Cô chưa kịp dứt lời, quét mắt tới ảnh chụp trên màn hình máy tính.
…Đây không phải là anh Diễm và người nào đó sao?
Tại sao trong máy anh cô nhóc lại có ảnh chụp của hai người họ?
Không đợi cô nghĩ nhiều, Lục Nhan Thanh đã hồi phục tinh thần.
Anh chậm rãi khép máy tính lại, tươi cười dịu dàng với Lục Nhan Trúc, “Ừm, làm sao vậy?”
Lục Nhan Trúc ôm cánh tay anh, nhẹ nhàng đung đưa, “Ông nội gọi anh xuống chơi cờ cùng ông, chắc là có chuyện muốn nói.”
Dừng một chút, giọng nói cô càng thêm ngọt ngào, “Anh ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-be-cung-cua-phan-dien-co-chap/399168/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.