Cô mặc một chiếc váy dài, cởi váy ra là không còn gì nữa.
Trần Độc Độc cởi váy, cúi đầu nhìn áo ngực của mình, bộ dạng ngoan ngoãn hỏi anh: "Có cần cởi áo ngực luôn không?"
Thẩm Canh Lễ: "Cần."
Trần Độc Độc đưa tay ra sau, tháo khóa cài, cởi áo ngực.
Vứt sang một bên.
Tiếp đến, cô lại hỏi: "Quần lót cũng cần cởi ư?"
Thẩm Canh Lễ bị bộ dạng ngoan ngoãn của cô chọc cười, "Cần."
Trần Độc Độc cũng cởi quần lót, bây giờ trên người cô không còn gì cả.
Cô đã cởi sạch, thấy Thẩm Canh Lễ chưa cởi gì cô lại khóc: "Sao cậu lại không cởi, sao chỉ bắt có mình tôi cởi cơ chứ?"
Thẩm Canh Lễ nhìn cô khóc, anh quỳ trên giường: "Vậy cậu giúp tôi cởi đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ban-dat-com-voi-ban-trai-cu/3547661/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.