Nửa năm sau.
Hôm nay tết ông Táo, còn chưa đến Tết âm lịch nhưng vì năm mới nên trên đường đã dần trở nên náo nhiệt.
Trên hàng cây hai bên đường đã treo lên những dải đèn màu và những chiếc đèn lồng đỏ nho nhỏ.
Những người lâu chưa về nhà đang vội vã về nhà, trên đường cái xe cộ như nêm, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập sự sôi động và ấm áp.
Lục Tinh Trầm Và Khương Vân Hạo sắp chào đón kỳ nghỉ đông.
Kỳ thi cuối cùng của học kỳ này, Lục Tinh Trầm đứng nhất cả trường, mà Khương Vân Hạo thì đứng thứ hai.
Vừa được nghỉ, Lục Tinh Trầm lập tức xông ra khỏi trường, vừa bước xuống hành lang đã bị Khương Vân Hạo cản lại.
"Chờ tôi nữa, hôm nay tôi về cùng với cậu."
Lục Tinh Trầm không hiểu ra sao: "Cậu tới nhà tôi làm gì?"
Khương Vân Hạo hơi xấu hổ: "Sao cậu hỏi nhiều thế? Tôi biết thành tích rồi, không được thông báo một câu à?"
Khương Vân Hạo không nói rõ, nhưng Lục Tinh Trầm lại hiểu.
Đây là muốn tranh công với Khương Tự đây mà.
Lục Tinh Trầm vừa định đồng ý, lại nghĩ lại.
Không đúng, tuy rằng lần này tên của cậu ở trên Khương Vân Hạo, nhưng Khương Vân Hạo tiến bộ nhiều hơn cậu.
Vừa so sánh như vậy, nếu Khương Tự khen cậu ấy nhiều hơn khen mình thì sao.
Lục Tinh Trầm lập tức lắc đầu: "Xe của tôi không chở nổi cậu đâu."
"Cậu... lòng dạ hẹp hòi."
Ở chung với Lục Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3433990/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.