"Tại sao lại là cậu!"
Đổng Trì Uyên gian nan nặn ra một câu từ trong cổ họng.
Lúc đối mặt với ông ta, trong đôi mắt âm trầm của Phó Tế Thần đều là sự chán ghét không thể che giấu.
"Vì sao không thể là tôi?"
Đổng Trì Uyên có thể tiêu tốn thời gian dài như vậy để ẩn núp, an bài thế cục hơn hai mươi năm, sao có thể là kẻ ngu dốt?
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ông ta đã nghĩ thông suốt điều then chốt trong đó.
"Cậu bắt tay với Lục Lẫm rồi?"
Tuy là câu hỏi nhưng Đổng Trì Uyên lại dùng giọng điệu chắc chắn.
Giọng Phó Tế Thần rất lạnh lẽo: "Tại sao lại không?"
Đổng Trì Uyên chợt nghĩ đến mấy ngày trước, Lục Lẫm quyết đoán thanh lọc tập đoàn nhà họ Lục, chuẩn xác rút sạch những quân cờ ông ta xếp vào đó nhiều năm.
Không hề có điềm báo trước.
Đổng Trì Uyên tức giận đến phát run.
Nhưng lúc này, bọn bắt cóc còn dào dạt đắc ý bước tới tranh công: "Ông chủ, người đã bắt được, đợi lát nữa ông phải cho bọn tôi số tiền còn lại..."
"Bang" một tiếng.
Một cái tát mạnh đánh lên mặt kẻ cầm đầu bọn bắt cóc.
Đổng Trì Uyên nổi giận: "Mày bắt nhầm người rồi, biết không hả?"
Bọn bắt cóc sững sờ tại chỗ, vừa định nổi giận lại đối diện với đôi mắt của Đổng Trì Uyên, trên người ông ta có mấy phần tàn nhẫn máu lạnh, nhìn qua cực kỳ không dễ chọc.
Lúc này, tiếng còi xe cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388220/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.