Hiện tại Khương Cẩm Nguyệt thất bại thảm hại, cô ta không còn gì nữa cả.
Nhưng có một việc từ đầu đến cuối cô ta vẫn không rõ, cô ta bỏ ra quãng thời gian dài như vậy mới khiến cho những nhân vật số mệnh kia thay đổi cái nhìn với cô ta, vì sao Khương Tự có thể thu phục những người đó dễ như trở bàn tay?
Cô ta không cam lòng, nhất định cô ta phải biết nguyên nhân.
Khương Cẩm Nguyệt gọi một cuộc điện thoại tới nhà họ Lục, người nhận là quản gia Trịnh.
Cô ta nhẹ nhàng nói: "Tôi là Khương Cẩm Nguyệt, tôi muốn gặp cô chủ Lục."
"Khương Cẩm Nguyệt?" Trong giọng nói của quản gia Trịnh đầy vẻ tức giận.
Vừa lúc Khương Tự đi qua từ đằng sau, cô nghe thấy tên của Khương Cẩm Nguyệt.
"Đưa điện thoại cho tôi." Khương Tự nhìn về phía quản gia Trịnh.
Khương Tự nhận lấy điện thoại, cô không nói chuyện.
Qua một lúc lâu Khương Cẩm Nguyệt mới cất giọng khàn khàn: "Khương Tự, cô có thể gặp mặt tôi một lần không?"
Khương Tự nhíu mày, cô đoán được vì sao Khương Cẩm Nguyệt muốn làm vậy, chẳng qua là vì không cam lòng, nhất quyết phải có được đáp án thôi.
"Được thôi, địa điểm do tôi chọn."
Im lặng một lúc, Khương Cẩm Nguyệt nói: "Cô không sợ tôi hại cô à?"
"Cô không dám." Khương Tự nói chắc chắn.
"Nếu như cô thật sự nảy ý xấu..." Cô hờ hững cười: "Vậy thì tôi không ngại tự tay đưa cô vào ngục giam."
Khương Cẩm Nguyệt á khẩu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388218/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.